XtGem Forum catalog
KenhGiaiTriAz.Wap.Sh
Wapste Tiện Ích Giải Trí
HOMETruyệnGAME
Bộ sách: ĐẠO GIA KINH
TẢI 200 E-BOOK SÁCH THUỐC NAM BẮC ĐÔNG Y GIA TRUYỀN
Truyện Tình Yêu
Đọc Truyện » Tomorrow will come ^hay^
Phần 12
-vậy là đủ rồi,chúng ta lên lớp đi-nó đi trước thực sự trong lòng nó cảm thấy rấtlo lắng,rất buồn nhưng nó ko muốn hắn thấy nó yếu đuối,cố nuốt nước mắt vàotrong để hắn ko phải thấy nó khóc.
suốt 4tiết học còn lại nó vàhắn ngồi cạnh nhau nhưngsao có một khoảng cách rất lớn ngăn cách,hết giờ học nó về lúc nào ko hay cũng ko chờ hắn mà cũng ko nói gì với Linh Linh
-mày nói chuyện với tao một chút-Huy đi trước,hắn đi sau,Linh Linh cũng đi theo,sở dĩ Huy phải bảo hắn đi chỗ khác nói chuyệnvì sợ có đứa nao đấy hóng được chuyện lại đem bán tin với giá cao
-mày đã nói chuyện với Thiên Anh chưa?Huy hỏi khi 3đứa đứng ở cầu thang
-rồi,tao đã kể cho cô ấy nghe tất cả-Hắn
-mày nên xác định lại tình cảm của mình,ju ai hay ko ju ai hãy xác định cho rõ ràng đừng đưa ra quyết định mà sau này khiến mày phải hối hận dù như thế nào tao cũng tôm trọng quyết định của mày-Huy
-đúng đó,tôi bít ko thể dễ dàng quên đi được quá khứ nhưng trong chuyện này cậu phải thật rõ ràng nếu ko sau này cả 3người sẽ rất khó xử-Linh Linh
-ừkm tôi bít mà-hắn
-tao nghĩ bây giờ mày cần có thời gian suy nghĩ,vậy tao với Linh Linh về trước đây,hãy suy nghĩ để đưa ramột quyết định sáng suốt-Huy vỗ vai nó rồi cùng Linh Linh ra về
Hắn bước chậm dãi trên sân trường rồi hắn dừng lại bởi trước mặt hắn là HàVân,hắn và Hà Vân ngồi trên chiếc ghế đá gần đó,mọi người trong trường cũng đã về hết,2người ngồi bên cạnh nhau nhưng ánh mắt hướng về 2phía
-anh vẫn vậy chẳng có gì thay đổi cả-Hà Vân
-thời gian trôi đi con người ai mà chẳng có sự thay đổi chẳng qua ko nhìn thấy sự khác biệt đó thôi-hắn
-và tình cảm của anh đối với em cũng đã thay đổi?Hà Vân
-ngay từ đầu tình cảm của anh đối với em đã ko tồn tại thì làm sao thay đổi chứ?hắn
-em đã nghe mama kể hết mọi chuyện nên anh ko cần phải giấu nữa,em xin lỗi vì đa trách mắng anh-Hà Vân
-làm sao trách người ko biết gì được chứ,đúng là trước đây anh như vậy vì gia đình nhưngbây giờ mọi thứ đã thay đổi thật sự tình cảm của anh đã ko còn như trước nữa-hắn
-ko thể nào,em ko về đây để nhìn thấy anh ju người khác em ko chấp nhận nhưvậy.huhuhuhu..-Hà Vân khóc như mưa
-em nghe này,em nên quay về Mỹ đi anh và em đã hết rồi hiện giờ người anh ju là Thiên Anh,dù em có quay trở về thì cũng ko thay đổi được gì đâu-hắn nắm chặt đôi vai gầy nhìn thẳng vào mắt Hà Vân
-ko em ko tin anh đã quên anh,em biết anh vẫn giận em,tại em ko tốt em ko hiểu anh nhưng nhất định em sẽ giải quyết được sự hiểu lầm giữa 2gia đình mà.huhu..-Hà Vân nói trong nước mắt
-anh chỉ nói như vậy thôi em nên hiểu và chấp nhận sự thật này,anh xin lỗi-hắnbước đi nhanh vì ko muốn nhìn thấy sự đau khổ của Hà Vân cô ngồi thụp xuốngghế nước những giọt nướcmắt đau khổ vẫn tiếp tục rơi
-sao anh có thể gọi cô ta thân mật như vậy chứ?tên cô ta là Thiên Anh sao?nhưng xin kỗi cô tôi sẽ lấy lại những gì thuộc về tôi-gạt những dòng nước mắt đi cô quyết ko bỏ cuộc,cô ko tin Phong quên cô chỉ là vì gia đình ngăn cấm nên Phong buộcphải làm vậy thui..
Nó về nhà mà trong lòng cảm thấy buồn,giờ nó chẳng muốn làm gì hết nó ngỡ sẽ mãi được hạnh phúc bên hắn nhưng cuộc đời thật ko nhưmơ
-RRR..rrr-chuông điện thoạinó reo lên
-ơi,tao đây-nó
-mày sao vậy về mà ko nóigì với tao hít ák.hxhx..-Linh Linh
-tao đang chán quá mày ạk,học sinh mới lớp mình chính là Hà Vân mày bít chưa?nó
-ừkm tao bít nhưng tao kodám nói với mày,tao sợ mày bùn-Linh Linh
-tao..c.h.á.n..l.ắ.m..ý.huhu..hức.hức..-nó bắt đầu khóc,nó thấy tủi thân lắm
-hay bây giờ tao sang nhà mày nhé-Linh Linh
-ừkm.hức.hức..-nó
vu' định mang nước lên cho nó nhưng thấy nó khóc đang khó xử thì thấy Linh Linh đến
-Linh Linh,Thiên Anh nó...-vu'
-vu' đừng lo,vu' cứ để con khuyên nhủ nó-Linh Linh
-vậy con mang nước vào cho Thiên Anh giúp vu'-vu' đưa khay nước cho Linh Linh rồi lặng lẽ đi xuống nhà;Linh Linh,Huy và hắn hay tới nhà nó chơi nên vu' rất quý vu' coi tụi nó như con vậy còn xưng hô vu'_con nữa đoá
-Cạch-Linh Linh mở cửa ra nó đang hướng đôi mắt ra cửa sổ,khuôn mặt đẫm nước mắt
-thôi đừng khóc nữa,rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi mà-Linh Linh lau nước mắtcho nó
-tao chán lắm nghe Phong nói tao cảm giác Phong đang bị lung lay,nếu ko sao Phong lại thấy khó xử khi thấy cô ấy chứ,tao cảmnhận tình cảm của bọn taosắp tan vỡ rồi.huhuhu-nó
-tao nghĩ do Phong bất ngờ vì sự trở về của Hà Vân nên tạm thời hoang mang vậy thôi chứ ko phảinhư mày nghĩ đâu đừng tựsuy nghĩ rồi tự bùn như vậy chỉ làm mày bùn thêmthôi,hãy lạc quan lên nào-Linh Linh
-tao ko bít nữa nhưng tao sẽ cố gắng tao đã phải chịu đau khổ một lần rùi tao ko thể đánh mất ngườitao ju thêm một lần nào nữa-nó
-mày nghĩ vậy là đúng đó,tao nghĩ mày nên cho Phong thời gian để có thể giải quyết ổn thoả mọi chuyện,dù như thế nào hãy tin tưởng Phong,tao bít Phong ju mày nhìu lémđoá-Linh Linh
-ừkm tao bít rồi.hjxhjx..-nó
mỗi lần khóc là nó lại dễ ngủ hơn,ngồi nói chuyện với Linh Linh mà nó đã ngủ rùi,Linh Linh nhẹ nhàng đắp chăn cho nó rồiđi xuống nhà,vu' thấy Linh Linh liền
chạy lại hỏi
-Thiên Anh sao rồi hả con?vu'
-nó ổn rồi vu' ạk,tại nó bùnchuyện linh tinh đó mà,nó ngủ rồi chút nữa nó dậy vu' cho nó ăn chút gì đó là ổn ạk-Linh Linh
-vậy thì may quá,con ở lại ăn cơm với vu' luôn-vu'
-dạ thôi con phải về,hum nào con qua mum với vu' nha-Linh Linh
-ừkm,cảm ơn con-vu'
-có gì đâu mà vu' lại cảm ơn,con và Thiên Anh coi nhau như chị em vậy chút chuyện nhỏ này có đáng gìđâu vu'.thôi con phải về rồi,con chào vu' ạk-Linh Linh cười
-ừk con về cẩn thận nhé-vu'
-vâng-Linh Linh ra về
vu' nhìn theo Linh Linh cười hiền hậu,** nói:-Thiên Anh có những người bạn tốt như vậy thật may mắn quá!
Buổi tối tại nhà Huy:hum nay hắn qua nhà Huy mumtrực,2thằng đang ngồi nghe nhạc thì Huy hỏi:-mày định giải quyết thế nào
-tao đã nói rõ với Hà Vân rồi,đúng thật tao ko ju cô ấy chỉ là cảm thấy có lỗi thôi,hum nay tại quá đột ngột nên tao hơi bối dối nên vậy thui-hắn
-Hà Vân phản ứng ra sao?Huy
-cô ấy phản ứng rất mạnh mẽ,cô ấy ko tin tao đã thay đổi-hắn
-ừk dù trong trường hợp nào mày cũng phải dứy khoát quan điểm nếu mày còn đứng giữa danh giới juhay ko ju thì sau này mày sẽ chẳng có được ai cả mà lại reo đau khổ cho họ nữa-huy
-bít roài khổ lắm nói mãi,mày ít tuổi mà sao rành thế?hắn
-tao siêu mừ,ju nhìu sẽ rút ra được kinh nghiệm thoy-huy
-mà dạo này ngoan thế ko đi chơi như ngày trước nữa nhỉ,Huy nhà ta thay đổi rồi đây-Hắn chêu
-ờh thì koá vợ ngoan,vợ hiền rồi còn cần gì nữa,từ khi ju Linh tao thay đổi hẳn ko thích tới bar mà cũng chẳng thích tụ tập nữa-Huy
-mày như vậy là tốt đấy,chứ suốt ngày đu với kái bọn vớ vẩn đầu xanh đầu đỏ rồi sớm muộn cũnghỏng thôi,mày có vấn đề gì tao sẽ báo với Linh kute ngay đếy-hắn
-có liên quan ko?hứ..-huy
-có chứ tao là bạn mày chẳng liên quan thì sao?hắn khoác vai Huy
-ko quen-Huy
-ko quen thật nhá-hắn
-ờh bạn bè là phải ju thương nhau,che giấu cho nhau những sai lầm,phải giúp đỡ nhau chứ bây giờ mày nói tao làm sai là màynói cho Linh Linh biết zậy có phải giết tao ko?ờ đấy mày có bít mỗi lần Linh Linh xử tao thậm tệ như thế nào ko?-Huy quay sang chỗ khác diễn thuyết một lúc sau thấy im im quay sang chẳng thấy hắn đâu cả,chạy ra ngoài thấy hắn đã ngồn trên con SH từ bao giờ roài
-ơ này,tao đùa thoy giận thật àk?Huy
-ai thèm chấp mày chứ,thui tao về với ngôi nhà thân ju của tao đây-hắn vẫy tay rồi phóng xe đi lun ko kịp cho Huy nói gì cả
-chẹp..chẹpp..kái thằng nàj đúng là...hừ!
-R..rrr-đang lẩm bẩm thì chuông điện thoại reo,là bà xã gọi,Huy cười tươi
-a nhô bà xã đó hử
-vâng nhưng anh đang ở đâu mà ồn vậy,ko phải là đang ở bar đó chớ-Linh Linh gằm gè
-ko,từ khi ju em anh có tới những chỗ đó nữa đâu,em cứ nghi oan tội nghịp anh đang bật nhạc mà-Huy vội lấy điều khiển tắt nhạc ngay tức khắc ko Linh Linhlại nghiến răng ken két bj zờ nà.hxhx
-thiệt hông?Linh Linh
-thật mà anh thề-Huy
-tạm tin anh,em mà kiểm tra đột xuất anh đừng koa trách-Linh Linh
-híhí..em cứ kiểm tra tẹt đi,anh ngoan lém,àk mà thằng Phong vừa ở đây đó-Huy
-thía àk,hum nay em wa nhà Thiên Anh nó khóc zữ lắm,khổ thân kon pé-Linh Linh
-vậy hả,em bảo Thiên Anh ko phải lo đâu Phong đã nói rõ với Hà Vân rằng ko ju cô ấy mà chỉ ju Thiên Anh thui-Huy
-thật sao?nhưng cô ấy có chấp nhận ko?Linh Linh
-cô ấy cũng ko tin nhưng anghĩ rồi cô âý sẽ dần dần hiểu ra và trở về Mỹ thui,em yên tâm cô ấy ko phải người cố chấp đâu-Huy
-hxhx..cũng chẳng bít trước được vì con người thay đổi nhanh lém,nhưngPhong dứt khoát như vậy là tốt rùi,zui wó em phải gọi ngay cho Thiên Anh mới được-Linh Linh
-ế..giờ đã hơn 10h chắc cô ấy ngủ rùi để mai tới lớp kể cũng được mờ,nói chuyện với anh đy mà.hxhx...-Huy
-ờ ha,thui mai em tới lớp kể cho nó nghe cũng được,em bùn ngủ quá.hxhx-Linh Linh
-nói chuyện với anh chút thui,nhớ em quá àk-Huy
-ặcặc..vừa sáng nay gặp mà đã kiu nhớ òy-Linh Linh
-xa em 1phút anh thấy như dài một thế kỉ vậy,anhnhớ từng cử chỉ lời nói củaem,nhớ mỗi khi em bắn những viên đạnh hay tia lửa điện bằng mắt sang phía anh,anh nhớ mỗi khi em Gầm lên như sư tử, em như mụ phù thuỷ với bàn tay sắc nhọn trừng phạt khi anh làm sai,nhớ....-Huy đang định nói típ để chêu Linh Linh thì đáp lại là
-Kh0ò..kh0ò....Kh0ò-Linh Linh đã ngủ từ lúc nào rồi
-ashhhh..thế thì từ nãy tới giờ mình nói chuyện một mình àk,tức điên lên mất hum nay sao thế nhỉ?gừgừ.. @,.,@
Nó đang ngồi đọc truyện trên Thiensulove thì điện thoại nó reo lên,là số lạ:
-alô-nó
-Thiên Anh àk mình Huyền đây,bạn có thể gặp mình một chút được ko?Huyền
-có chuyện gì ko?nó vẫn ko mấy thiện cảm về con nhỏ Huyền này
-mình có chuyện về anh Phong mún kể với bạn-Huyền
-được rồi,ở đâu?nó
-ra bờ sông ở gần nhà bạnnhé,mình đợi ở đó-Huyền
-được-nó vội mặc thêm chiếc áo cho đỡ lạnh rồi đi xuống,giờ cũng đã 10h ko hiểu có chuyện gì về Phong mà nhỏ Huyền bảo mình tới gấp vậy.hxhx..nó ko thấy vu' đau nghĩ rằng vu' đã ngủ nên nó ko đánhthức,nó tới chỗ bờ sông gần nhà,đứng trên thành cầu mà chẳng thấy ai hết đã vậy nó còn quên cả điện thoại ở nhà nữa chứ.nản woá đy..
Cảm nhận được có tiếng bước chân đằng sau nhưng hình như ko phải một người mà có nhiều
người theo phản xạ nó quay người lại định tung trưởng thì
-úi,làm gì vậy mình là Huyền mà
-vậy mà tui tưởng ai,cậu gọi tui tới đây có chuyện gì ko?nó bắt đầu khó chịu
-Thiên Anh này thực ra mình đã hiểu ra bạn là người tốt,bạn và Phong rất xứng đôi,mình chúc phúc cho 2bạn và...-Huyền chưa kịp nói xong thì nó nói luôn
-STOP..nói thẳng vào vấn đề đi,dài dòng quá,nói nhanh_gọn_xúc tích hộ kái-Nó
-thực ra Hà Vân ko như chúng ta nghĩ cô ta rất xảoquyệt cô ấy còn xui tui hẹnbạn tới đây cùng mấy người này đẩy bạn xuống sông nhưng mình ko làm vậy,mấy người ra đây được rồi đó-Huyền nói từ trong bóng tối lò dò ra 3tên con trai
-cái gì?chuyện này là Hà Vân xui cô làm sao?tôi tưởng cô ấy rất hiền lành cơ mà?nó
-ko như bạn nghĩ đâu cô tagian xảo lắm,cô ta trở về là mún giành lại anh Phong từ tay bạn đó,cô ta nói dù có dùng thủ đoạn nào cũng ko để bạn bên anh Phong nên mún dạy cho bạn một bài học-Huyền
-cô ta thật sự là con người như thế sao?nó bất ngờ
-đúng thế,mình gọi bạn tớiđây là để nhắc nhở bạn nên cẩn thận đó may cho bạn hum nay người cô ta nhờ là mình chứ nếu ko bạn mất mạng rồi mà bạn đừng nói gì với Hà Vân nhénếu ko mình thật sự khó ăn nói lắm đó-Huyền
-tôi biết rồi,cảm ơn!nó quay bước đi luôn
Huyền cười khoái trí,thực ra Hà Vân sai cô làm chuyện này và thuê nhữngngười kia là thật nhưng côko làm vì cô bít làm vậy khi bị Thiên Anh phát hiện gia đình cô sẽ ko được sống yên ổn,với lại đối với người gan nhỏ như cô sao dám làm chuyện kinh khủng như vậy chứ,cô nói với Thiên Anh như thế này thì 2người đó sẽ trở thànhđối thủ của nhau và cô sẽ luôn được lợi,một mũi tên trúng 2đích cô thấy phục bản thân mình
-hahahahahahahaha-Hà Vân cười lớn khiến 3tên thuộc hạ giật mình
-này mấy tên kia lại đây tabảo-Huyền
-dạ thưa tiểu thư-3tên đó đi tới
-đây là tiền ta thưởng cho các người,bây giờ hãy về báo cho kái người đã thuê các người là kế hoạch ko thành công,nhớ ko được hé răng nói ra chuyện lúc nãy sau đó tìm đến địa chỉ này ta sẽ thưởng thêm-Huyền đưa xấp tiền cho 3tên con trai
-vâng chúng tôi sẽ ko nói gì đâu tiểu thư yên tâm đi ạk
-ừk,nhớ những gì ta dặn,mau đi đi thể hiện chogiống một chút bít chưa?Huyền
-dạ tôi hiểu,chào tiểu thư ạk-3 tên con trai bước đi
Huyền nhìn cảnh vật lòng thấy tự mãn vì những gì mình sắp có được
Nó về nhà mà trong lòng thấy chán nản ban đầu nó cứ ngỡ Hà Vân là người đơn giản chứ ko như những đứa con gái khác trước đây nghe kể Hà Vân rất hiền lại đáng ju trong sáng,nó đã rất tôn trọng cô ấy vì nó bít cô ấy và nó có một nỗi bùn chung nhưng ko ngờ cô ấy lại trởnên đáng sợ như vậy để giành lại được tình cảm của Phong mà có thể đánhđổi bằng mạng sống của người khác như vậy hay sao?mà kái Huyền cũng chẳng ra gì ko đâu sao lại làm tay chân cho Hà Vân như vậy chứ,nó tưởng Hà Vân là người hiền lành,hiểu chuyện thì nó mới thấy áy náy,khó xử chứ như thế này thì nó lại dễ xử quá,nó sẽ chơi với Hà Vâm đến ván cuối cùng,được kái nó ko phải chịu thiệt vì nó ko bít nhịn ai cái gì bao giờ,xem ra nó phải đối đầu với nhiều đối thủ đây
Sáng nay nó tỉnh dậy rụi mắt như mèo con vậy,nhìnra cửa sổ nó thấy trời humnay cũng ko mưa cũng ko nắng báo hiệu một ngày ko tốt lành sễ đến với nó,lê từng bước chân mệt mỏi tới lớp,nó lên tới cầu thang thấy Hà Vân đứng khoanh tay nó ko nói gì đi qua được và bước thì Hà Vân nói mỉa
-xem ra cô rất hạnh phúc bên anh Phong nhỉ?Hà Vân
-đúng thì sao?cô ghen àk?nó dừng lại
-sao tôi phải ghen khi cô chẳng là gì của anh Phong cả-Hà Vân
-nếu tôi ko là gì thì sao cô phải mất công thuê người đẩy tôi xuống sông như vậy chứ?nó gãi đúg chỗ ngứa,là Hà Vân giật mình
-sao cô...?tôi chẳng hiểu cônói gì cả-Hà Vân
-cô định hỏi sao tôi bít chứgì?bây giờ chỉ cần có tiền thì muốn điều tra chuyện gì mà chẳng được,rất may mắn cho tôi là chưa bị cô hại chít,đúng là miệng bồ tát mà bụng bồ dao găm-nó nói thẳng
-ờh đây tao mún mày chít đi đấy,mà tao thấy anh Phong ko ju mày đâu chỉ làtạm thời mày thế chỗ tao thui bây giờ tao đã trở về rùi mày nên ngoan ngoãn mà trả lại anh Phong cho tao mới phải-Hà Vân
-mày vẫn đang mơ đấy àk?sống với hiện thực và tương lai hộ kái,cứ ôm kái quá khứ rồi trong tình trạng mơ ko tỉnh như vậy đến bao giờ,tao cảnh cáo mày,còn giở trò như vậy nữa đừng trách tao-nó nói đi thẳng vào lớp
Đôi vai Hà Vân run lên bần bật vì bị phát hiện từ trướctới giờ cô ko làm điều xấu bao giờ nhưng đâm lao phải theo lao thôi,cô ko dừng lại được,cô sẽ ko bỏ cuộc cô sẽ chơi đến cùng ko ăn được thì đạp đổ đó là lễ đương nhiên:-rồi màysẽ thấy quá khứ ,hiện thực và tương lai của tao chẳngkhác gì nhau cả!
Nó bực mình đi vào lớp.nó vứt chiếc cặp kái RẦM..lên bàn,Linh Linh thấy vậy liềnhỏi:
-mày sao vậy chưa gì sáng ra đã mặt mày bí xị rồi
-vừa đụng con đó ở ngoải-nó hất mặt ra cửa,lúc đó Hà Vân cũng đang đi vào lớp
-có chuyện gì vậy?nó làm gì mày àk?Linh Linh
-còn hơn thế nữa,tối hum qua tao khoảng 10h tao
thấy con Huyền gọi điện hẹn tao ra bở sông gần nhà tao ý,rồi tao cũng ra,tao thấy kái Huyền nói con Hà Vân đã sai nó rồi thuê mấy thằng đâm thuê chém mướn ở đâu đó địnhđẩy tao xuống bờ sông cho tao chít rét luôn-nó nói trong bực tức
-thật sao?con ******** đótao phải cho nó một bài học-Linh Linh đứng dậy thìnó can lại
-thôi,tạm thời nhịn đi để xem nó làm gì đươkc tao-nó
-àh,tao hiể rồi hum qua tao có nghe Huy nói là Phong đã gặp và nói thẳngvào mặt nó là ko ju nó mà chỉ ju mày thôi có lẽ như vậy mà nó''a kay,chim cú'' định dùng cách đó để hạ mày đây mà,con này thâm thật-Linh Linh
-mày nói Phong đi gặp nó rồi nói như vậy sao?nó
-ờh tao đã biểu với mày rùi ông Phong chỉ ju mình mày thui ko ju con đó đâu vậy mà cứ bùn-Linh Linh
-thì tại tao nghĩ Phong thay đổi đó chứ-khuôn mặt nó giờ rạng rỡ hẳn lên
-thay với chả đổi đúng là mày chỉ được kái lo xa thui.hjhj-Linh Linh
-hjhj..công nhận-nó cười vui vẻ trở lại
Đúng lúc này Hà Vân đi tới thấy nó cười vui vẻ thấy ghét quá nên đã cố tình nhẵm vào chân nó,lúc này nó đang ngồi bên ngoài mà cũng khổ tại chân nó dài quá nên phải gửi tạm bên ngoài ko may lại bị HàVân nhẵm vào đã vậy Hà Vân còn đi giép cao đế giép thì nhọn cô ta còn cố tình nhấn mạnh khiến nó đau khủng khiếp
-ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ-nó
-ôi xin lỗi bạn Thiên Anh mình ko cố ý,làm thế nào bây giờ chắc bạn đau lắm-Hà Vân vờ kêu lên
-mày ko cố ý chỉ cố tình thôi phải ko?Linh Linh
-con chó này mày đang khiêu khích tao đấy-nó bắtđầu điên lên
-ui,2bạn sao vậy?mình ko cố ý thật mà làm sao mìnhdám nhẵm vào đôi chân xinh đẹp của bạn Thiên Anh chứ-Hà Vân
-thôi mày đừng diễn tuồng nữa,mày diễn ko hay đâu như con dở hơi ăncám lơn ý,cũng đừng xưnghô bạn_tớ nữa,nghe ngứa lắm-nó
-này kái con kia,tao đã nói jẳn hoi với mày lắm rồi đấy nhá,đừng để tao nóng lên tao ko để yên đâu-Hà Vân
-lòi đuôi chuột ra rồi phải ko?giỏi hộ cái-nó thách thức
-BỐP-Hà Vân ko ngần ngại tát nó một cái thật mạnh
-BỐP-nó tát mạnh hơn khiến Hà Vân ngã ra
-mày dám-rồi Hà Vân đứngdậy lao nó,nó cũng ko né tránh típ chiêu nhiệt tình,2đứa lao vào cấu xé nhau cả lớp có bọn reo hò,bọn thì can ngăn ko được nên đành chịu,hắn tới lớp thấy vậy quát lớn:-DỪNG TAY LẠI 2NGƯỜIĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY?
Công nhận lời nói của hắn có hiệu nghiệm,sau một hồi ôm nhau để dựt tóc,táttới tấp..thì 2đứa cũng chịu buông ra,nó có võ nên né được đòn còn Hà Vân nhìn thôi rồitóc tai thì bù xù,khuôn mặt đỏ ửng lên,trên mặt chỗ có phấn chỗ lại nham nhở nhìn thật thảm thương
-anh Phong con nhỏ đó gây sự trước,nó còn đánh em nữa.huhuhu..-Hà Vân khóc lóc kêu
-em làm gì vậy chứ?câu nói của hắn như hàng ngàn mũi tên đâm vào timnó,người hắn bảo vệ là cô ta ko phải là nó
-ko phải đâu chính cô ta là người cố tình nhẵm vào chân Thiên Anh đã vaajy còn tát Thiên Anh trước nữa thử hỏi ai nhị được-Linh Linh ra mặt bảo vệ nó
-ko phải đâu anh,em...-Hà Vân cố gắng giải thích nhưng bị hắn quát
-cô thôi đi,từ khi cô vê đây mọ thứ đều xáo trôn hết cô ko thấy mình rất phiền phức sao?hắn nói quay sang nhìn nó khoé môi nó chảy máu
-em có sao ko?hắn định lau vết máu cho nó nhưng nó dơ tay lên
-thôi khỏi,đủ rồi-nó quay lưng đi,khi đi qua chỗ Huyền đứng nó dừng lại rồi nói,mắt vẫn hường ra cửa lớp
-cô đừng cười như vậy nếuko tôi sẽ nghĩ cô cũng cùng hội cùng thuyền với cô ta đấy-nó nói rồi đi thẳng
nó để lại một câu nói rất ngắn gọn nhưng đủ để Huyền tím mặt,bọn lớp:''-ỒH''lên một tiếng khiến Huyền càng ngượng hơn mặc dù Huyền cay nó lắm rồi nhưng vẫn phải cố gắng cười gượng để bọn lớp thôi chú ý
Nó ngồi trên ban công nhìn ra Hồ Nhân Tạo mọi khi dù nó có bùn chuyện gìthì khi ra đây nó đều cảm thấy vơi đi nỗi bùn nhưng ko hiểu sao giờ đây nó ko thể vui được,nước mắt típ tục rơi nỗi đau như lớn hơn..
Kết thúc giờ học hắn định ra về thì Hà Vân kéo hắn lại rồi nói
-anh có thể nói chuyện vớiem một chút được ko?-tôi chẳng có gì để nói với cô cả-hắn
-chỉ một chút thôi em muốn mọi chuyện phải rõ ràng-Hà Vân
-được,tui cho cô 5phút-hắn đi trước,Hà Vân đi sau cười nhếch môi,Linh Linh cảm nhận có điều ko hay sắp xảy ra
Tại sân sau của trường:
-tại sao anh có thể đối xử với em như vậy chứ?em đã làm gì sai?em ju anh là sai sao?Hà Vân
-tôi ko mún nói nhìu,cô hãy nhìn lại mình đi,hiện giờ cô trở thành người như thế nào?tôi thật thất vọng về cô-hắn
-em thay đổi cũg là vì anh,vì quá ju anh nên em ko còn là em nữa,anh có bít trong 2 năm qua em sống mà ko bằng chết ko?ngày nào em cũng khóc rồi đau khổ,vậy ai hiểu cho em đây?huhuhu-Hà Vân
-cô chẳng vì ai cả cô chỉ vì bản thân cô thôi,nếu cô là Hà Vân trước đây thì tôi có thể tôn trọng nhưng giờ cô trở thành người ích kỉ chỉ nghĩ tới lợi ích của mình,tôi ko còn ju cô tôi chỉ ju Thiên Anh thôi-hắn quả quyết
-ko,em ko cho anh ju ai hết anh chỉ là của em thôi,chỉ là của riêng Hà Vânnày thôi.huhu-khi vừ a nhìn thấy nó thì Hà Vân ôm chầm lấy hắn khóc lóc kêu la
nó tới thấy vậy liền đứng đơ nhue tượng(chả là nó đang ngồi trên ban công thì có máy báo có tin nhắn,là số lạ với nội
dung:''ra sân sau của trường có người cần gặp''vậy là nó đi tới luôn,ko may là nó chẳng ngh e thấy cuộc đôí thoại giữa 2người mà hình ảnh đập vào mắt nó hiện giờ làhắn và Hà Vân đang ôm nhau,rất gần ngay trước mặt nó)
Nó khóc chạy đi chẳng may vấp vào hòn đá nó ngã ra,hắn giật mình đẩy Hà Vân ra chạy tới đỡ nó dậy,nó gạt tay hắn ra hét lớn:-BỎ BÀN TAY DỎ BẨN CỦA ANH RA!nó chống tay đứng dậy rồi chạy đi,hắn nhìn nó mà lòng nhói đau,Hà Vân gạt những dòng nước mắt cá sấu đi rồi cười sung sướng khi kếhoạch đã thành công mĩ mãn
mưa rơi..càng ngày mưa càng nặng hạt hơn,nó vừa khóc vừa đi trong vô thức,ánh mắt như vô hồn nhưng rồi bàn chân nó lại dẫn đường cho nó về nhà,nó bước đi chậm lại rồi khuỵ xuống trước cổngvết thương ở chân lúc Hà Vân dẫm vào bắt đầu xưngtấy hơn nữa luác nãy nó còn bị ngã nữa nên chân nó đau buốt,cơ thể mệt mỏi,kiệt sức nó ngất đi trước cổng nhà may sao cókái Hương cạnh nhà đi ngag qua thấy vậy liền gọivu' đỡ nó vào nhà,vu' thay quần áo cho nó sau đó gọi bác sĩ
Ông bác sĩ tư nhân của riêng gia đình nó sau khi khá, cho nó đi xuống nhà nói với vu'
-tiểu thư do mắc mưa nên sốt cao,tôi đã tiêm thuốc và hiện đang truyền nước,có thể tạm thời tiểu thư chưa tỉnh lại vì quá mệt nên bà chú ý có gì gọ tôi ngay nhé
-vâng xin ônh đừng nói gì với ông bà chủ nếu biết ông bà chủ sẽ rất lo lắng-vu'
-vâng tôi bít vậy tôi về đâykhi nào truyền hết vu' nhớgọi tôi nhé-bác sĩ
-tôi bít rồi,ông về ạk-Vu' tiễn ông bác sĩ sau đó vào gọi ngay cho Linh Linh
-alô ạk-Linh Linh
-vu' đây,Thiên Anh vừa bị ngất trước cửa nhà con ạk-** lo lắm
-sao ạk?nó bị ngất sao?lúc nãy nó bỏ về con cũng ko hay biết nữa,khoan đã vu' đợi chút con sang ngay đây.tút.tút...-Linh Linh đi xe thật nhanh sang nhà nó
vu' cứ đi đi lại lại lo lắng,vừa may thấy Linh Linh chứ ko vu' đi lại chóng cả mặt
-Vu' Thiên Anh sao rồi?nó có sao ko hả vu'?Linh Linh
-vẫn chưa tỉnh con ạk,vu' lo quá-vu'
-vu' cứ bình tĩnh đã để conlên xem nó thế nào-Linh Linh chạy lên phòng nó,ngồi cạnh giường nhìn khuôn mặt nó phờ phạc bàn chân sưng to,cánh tay thì bị truyền,Linh Linh quay đi vì sợ mình ko kìm lòng được sẽ khóc tạ đây
-sao nó lại bị như vậy hả vu'?Linh Linh
-vu' cũng ko bít nhưng nghe bác sĩ nói là do con pé đi mưa lâu quá neen sốt cao cơ thể suy nhược,con ko bít chuyện gìsao?chắc phải có chuyện gìđau lòng lắn thì cpn pé mới vậy-vu'
vu' nói đến đây Linh Linh mới nhớ ra hắn,đúng chỉ có hắn mới khiến cho nó đau khổ đến như vậy cầm điện thoại lên Linh Linh gọi ngay cho Huy và hắn
Một lúc sau hắn và Huy đã có mặt tạ nhà nó:
-vu' Thiên Anh sao rồi-hắn lo lắng
-đúng đó,Linh có gọi điện cho tụi con nhưng chỉ nói Thiên Anh gặp chuyện thui-Huy cũng lo lắng ko kém Huy lun coi nó ngư bạn thân mà
-Thiên Anh bị đi mưa quá lâu nên giờ đang sốt cao mãi mà vu' ko thấy con pe'tủnh lại.hxhx..nó mà làm sao vu' biết ăn nói sao với ông bà chủ đây-vu' khóc
-thôi vu' đừng khóc nữ chắc Thiên Anh chỉ bị cảm thôi rồi sẽ khỏi nhanh thôi mà,con và Phong lên với Thiên Anh đã-Huy nói với vu' rồi cùng hắn lên phòng
-Cạck-hắn vừa mở cửa ra Linh Linh đã chay tới mắnghắn té tát
-cậu đã làm gì mà nó ra nông nỗi này?ju thì ju mà chẳng ju thì đừng sao cậu cứ dày vò nó mãi thế,cậu có bít kái con Hà Vân của cậu đã sai con Huyền lớp trưởng và những thằng đâm thuê chém mướn định đẩy nó xuống sông làm mồi cho cá ko?nó đã chịu quá nhiều đau khổ rồitôi xun cậu hãy tha cho nó đi,nó cũng đủ khổ rồi cậu đừng làm nó mật mỏi thêm nữa-Linh Linh nói một mạch
-em phải nghe Phong giải thích đã chứ,có lẽ ở đây có sự hiểu lầm gì đó-Huy
-trải qua bao nhiêu chuyệnmà anh còn bảo hiểu lầm ư?đợi đến khi có chuyện với nó thì mới nói đó là sự thật sao?cô ta tốt đẹp lắm đấy mà anh bênh vực-Linh
-em...-Huy đang định nói thì hắn gạt đi
-mày cứ để cho Linh Linh nói,đúng là tao chẳng ra gìngay cả ngiười mình ju cũng ko bảo vệ được,từ khi ju tao Thiên Anh ko có lấy một ngày hạnh phúc lúc nào cũng bùn,cũng khóc vì tao,thật sự tao ko xứng đáng với tình ju của cô ấy-hắn
-tôi có nhiều điều để nói lắm nhưng tôi ko muốn đánh thức nó đậy,đã quá nhiều chuyện đã xảy ra và nó cần được nghỉ ngơi-Linh Linh nói đi thẳng ra ngoài
-ơ đợi ah với-Huy chạy theo Linh Linh,giờ trong phòng nó chỉ còn lại hắn và nó,hắn đi tới qùy xuốngbên cạnh giường,nắm lấy bàn tay của nó,hắn nhìn khuôn mặt xanh xao,đôi môi xinh xắn giờ đây bị thay thế bởi một màu tím ngắt,..hắn nhìn nó mà thấyxót xa,những giọt nước mắt hối hận lăn dài trên má hắn
Sau một giấc ngủ dài nó mở mắt thức dậy,cơ thể vẫn mệt một bên tay nó đang truyền nước,còn bàn tay kia điược nắm bởi bàn tay to ấm ấp của ai đó,đó là một sự ấm áp quen thuộc hắn đang gục xuốngbàn ngủ ngon lành
nó cựa quậy định tự mình ngồi dậy ko may làm hắn thức giấc,hắn rụi rụi mắt cho tỉnh ngủ mặc dù nhìn lúc này hắn rất đáng ju nhưng nó vẫn đang giận hắn,ánh mắt nó lạnh lùng nhìn hắn
-ủa,em tỉnh rồi hả?hắn
nó cố tự mình ngồi dậy,hắn đỡ nó thì nó lại gạt tay ra,dù vậy hắn cũng giúo nó ngồi dậy ( 2 đứa nj
`ngang như cua zậy.hxhx..)
-...-nó im lặng ko nói gì quay đi chỗ khác
-em thấy trong người thế nào?hắn sờ lên trán nó bọ nó gạt tay ra
-anh tới đây làm gì?sao kovề mà lo cho Hà Vân của anh ý-nó nói giọng giận dỗi
-em hiểu lầm anh rồi thật ra hum đó anh nói chuyện với Hà Vân vì muốn cô ấy hiểu sau này sẽ ko làm phiền chúng ta nữa thôi nhưng cô ấy ko nghe đã vậy còn chủ động ôm anh nữa-hắn
-anh là đồ ngốc àk?sao có thể để yên cho cô ta ôm như thế chứ?chắc anh cũng mún vậy chứ giiiiiii?nó kéo dài
-tại lúc đó bất ngờ quá nên vậy,từ nay sẽ ko bao giờ có chuyện như vậy nữa,em đừng giận anh nữa mà,trông các mặt xị rađáng ju chưa kìa.hjhj-Hắn nhéo má nó
-ai cho anh động vào người e,ghét anh lắm-nó kí đầ hắn
-con gái nói ghét là ju mà-hắn
-vậy em ju anh lắm,tức là ghét đó-nó
-ko phải con gái noi ju là ju,nói ghét cũng là ju.híhí-hắn cười đắc thắng
-anh thật là..hứa-nó dơ nắm đấm trước mặt hắn
hắn cầm tay nó rồi ôm nó:-anh xin lỗi,anh làm emchịu tổn thương nhiều rồi-hắn
-ko sao đâu,vì anh em có thể chịu đựng được tất cả-nó cũng vòng tay ra ômhắn
-Cạch-Linh Linh mở cửa thấy vậy liền bịt mắt Huy lại nói
-úi xời,sorry nak,2người cứtíp tụ đi-Linh Linh đang định kéo Huy ra ngoài thì Thiên Anh nói
-vào đây đi.-nó
Về TRANG CHỦ
Lượt xem:290.
SỔ TAY BÀI THUỐC NAM GIA TRUYỀN. TỪ CÂY NHÀ LÁ VƯỜN- Tác Giả: LÊ VĂN TUYÊN
Bí Mật Tư Duy Triệu Phú
Sách Thuốc Nam Kinh Nghiệm Chữa Bệnh Gia Truyền
Khám Phá Bí Mật Ngữ 12 Chòm Sao Trong Tình Yêu
Truyện Tình Yêu Hay
KHO TÀI LIỆU SÁCH THUỐC NAM ĐÔNG Y CŨ QUÝ
THÔNG TIN
ADMIN:Thông Tin Bản Quyền: LÊ VĂN TUYÊN- Sinh năm 1988- KHU ĐÔ THỊ GIẢI TRÍ CAO CẤP MỚI:- Xóm 10- Thôn Văn Quang- Xã Nghĩa Hương- Huyện Quốc Oai- Hà Tây- Hà Nội- VIỆT NAM
SĐT: 0336631403
SĐT: 0929668648

.Liên Hệ FACEBOOK:LÊ VĂN TUYÊN
Về TRANG CHỦ
Copyright 2014 © kenhGiaiTriAz.Wap.Sh