Đọc Truyện » Tomorrow will come ^hay^Phần 11-con nghe người ta nói nên con hỏi cho biết thôi mà,con lêm phòng đây ạk! Hà Vân quay đi nước mắt rơi,tay cô nắm chặt thật cay đắng biết bao khi 2gia đình có thù oán riêng mà lại khiến cô và Phong phải cách xa nhau,cô đã rất hận khi nghĩ Phong là người đã lừa dối cô,cô đã khóc hết nước mắt trái tim cô như đóng băng ngày nào cô cũng tới lớp với khuôn mặt buồn bã,ai cũng nghĩ cô bị trầm cảm nhưng họ nào có hiểu nỗi đau cô đang phải gánh chịu làm sao có thể quên ngày tháng bên nhau trong phút chốc được chứ nhưnggiờ mọi chuyện đã rõ Phong ko phải là kẻ phản bội,Phong ju cô thật lòng chắc hẳn Phong cũng đau khổ như cô bây giờ,điều đó làm trái tim cô ấm lại nhưng cô ko lắng rằng nỗi đau đó sẽ được nhân lên khi bị gia đình phản đối.Không,cô ko chấp nhậnđó chỉ là chuyện của ngườilớn nếu bắt đời sau phải gánh chịu thì thật là bất công,cô quyết định sẽ quay trở về Việt Nam để tìm lại hạnh phúc của mình,đúng bây giờ chưa muộn để cô tìm lại tình ju đã đánh mất,phải chi trướcđây cô đã quá vội vàng giờthì cô đã chín chắn hơn một ngày nào đó 2gia đình sẽ giải quyết được những khúc mắc và xung đột này,ko có chuyện gì là ko thể giải quyết được,cô tin mình sẽ làm được...
Thời gian này nó và hắn ngày nào cxng quấn quýt bên nhau,nó cùng hắn,Huyvà Linh Linh đi chơi hít chỗnày tới chỗ khác cảm giác thật vui và hạnh phúc khi bên người mình ju,bên những người bạn tốt,bây giờ hắn và nó cũng chuyểncách xưng hô anh_em cho tình củm mà,thỉnh thoảng Hưng vẫn làm phiền nó hắn ko hề ghen tuông vớ vẩn mà luôn bên nó cùng tìm cách giải quyết,những cô nàng tiểu thư chân dài vẫn lẽo đẽo bám theo hắn nhưng hắn ko thèm quan tâm luôn lạnh lùng với mọi người chỉ riêng khi bên nó hắn mới cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ thui,mỗi khi đi đâu với hắnlà tụi con gái lại chạy tới vây xung quanh hắn nào là chụp ảnh,nào là xin njkname,xin số điện thoại....mỗi khi như vậy nó liền chạy tới nắm tay hắn và vỗ ngực công bố:tui là vị hôn thê của anh ấy!nó chỉ cần nói vậy là mấy đứa con gái lại thất vọng tràn trề tự động bỏ đi lúc nào ko biết,đôi khi giữa 2đứa lại xảy ra chiến tranh lạnh,giận hờn vì những chuyện ko đâu chẳng đứa nào chịu nhị đứa nào nhưng rồi sau lại làm lành rồi lại cười đùa vui vẻ,nó hay bắt nạt hắn lắm nhưng hắn toàn nhịn thui hắn chiều người ju lém,tình ju là vậy đấy có những cung bậc cảm xúc khác nhau cho người ta cảm giác ju và được ju_đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của con người
Hum nay tụi nó hẹn nhau qua nhà hắn đập phá một bữa,pama hắn và pama nósau khi đã giải quyết xong đã dị h ngày đính hôn cho 2đứa và yên tâm tiếp tục đi công tác,nó và hắn lại quay trở về thời kì sống xapama nhưng 2con người cô đơn giờ đây đã luôn bên nhau và bù đắp,chia sẻvới nhau những lúc vui hay lúc buồn dường như ko còn sự cô đơn nữa mà họ đang thực sự sống trong hạnh phúc.Nó và Linh Linh sau một hồi zô siêu thị khi đi ra thì mua rất nhìu thứ làm 2chàng nhà ta xách mỏi tay lun,2nàng định cho các chàng nhà ta biết tài nghệ nấu nướng của mình để ''mở mang tầm mắt,mở mang mồm miệng''đó mà,mặc dù nó là tiểu thư nhưng từ nhỏ nó đã được vu' dạy nấu nướng,nó nấu mum rất ngon đấy bà koan,Linh Linh cũng kém rất giỏi nội trợ sau 1hồi leng keng..rục rịch..xào nấuthì tất cả cũng đã hoàn thành,Huy và hắn đang ngồi nghe nhạc thấy mùi thơm nên đi xuống trên bàn giờ đây đã chật kín thức ăn hơn nữa đủ mọi màu sắc khác nhau nhìn rất hấp dẫn,hắn và Huy đều thấy bất ngờ về tài nấu nướng của 2 nàng phải nói very very good nhưng đã thành thói quen roài lo đá đểu ko chịu được
-nhìn thì ngon vậy đấy ko bít có ăn được ko đây-hắn
-ăn được hay ko thử bít liền àk-nó vênh mặt
-tự tin vậy pà?Phong àk,khéo khi tao với mày phải làm vài viên Becberin hay gọi xe cấp cứu trước nếu ko chút nữa tèo con mèo khì khổ-Huy
-hứ.ko ăn thì thoy ra nắng chơi cho mát,tao với mày ăn-Linh Linh ra hiệu cho nó ngồi vào bàn
-ấy nóng tính chế,phải mum thử thì mới bít trình độ của 2tiểu thư cao cỡ nào chứ-Huy và hắn cầm đũa lên 2thằng cùng gắp móh thứ nhất,thử món thứ2,lân la sang món thứ3mà la cà sang món thứ4...cứ như vậy 2thằng thử hít món này tới món khác trố tròn mắt nhìn nhau
-bít nói thế nào nhỉ?ko ngon....vì quá ngon-Huy
-công nhận em có bí kíp gì zậy hum nào dạy anh vài chiêu nha-hắn
-chuyệnnnnnn,các bác cứ đùa-nó nở mũi sắp nổ đến nơi roài
-thế nào?bây giờ có cần uống thuốc hay gọi bác sĩ tới ko hả anh?Linh Linh
-đương nhiên là ko rồi,đồ ăn ngon như vậy gọi mấy ông bác sĩ tới đây lại nhập tiệc mum hít phần của anhem mình thì toy Phong nhỉ?Huy quay sang hỏi thằng bạn nhưng hắn ko bắt nhời
-mày để yên tao tập trung chuyên môn cái,2người cũng ăn đu hay là thôi để tui mum hộ choa-hắn
-ko được đâu sói ạk,ai cần ăn hộ chứ,mum thui mày ko mum nhanh hít giờ-nó nói cầm đũa lên nhanh chóng rồi 4đứa chén sạch chỗ thức ăn đúng là trâu bò mà
-mày uj,giờ ăn thì cũng ăn rồi,no thì cũng no rồi,zậy ai rửa bát?Linh Linh
-đương nhiên là...-nó quay sang nhìn hắn và Huy đắm đuối
-Huy này tao mới dowload game
mới hay lém lên phòng tao chơi thử ko?hắn định chạy làng
-ừk,luôn và ngay cho nóng-Huy cũng hiểu được nhiệm vụ cao cả mình sắp phải làm,36 kế chuồn là thượng sách
-DỪNG ĐỘNG TÁC-nó và Linh Linh cùng đồng thanhkhi thấy 2thằng khoác vai nhau đi cứ như ai ý,nghe thất tiếng hét thất thanh 2thằng quay lại cười tươi
-hềhề..bọn anh chỉ định lênphòng chơi game thui mà-Huy
-hjhj..đúng vậy-hắn
-2 NGƯỜI ĐI RỬA BÁT ĐI-nóvà Linh Linh lại đồng thanh 2đứa nj` hạp nhau thế nhẩycâu nói như sấm đánh ngang tai,2thằng cùng chỉ vào mình cười méo mó:
-bọn anh đi rửa bát ák?
-ai kại bảo con trai đi rửa bát bao giờ ý,e, nỡ lòng nào bắt anh làm vậy?hắn
-ơh đấy.làm người ai làm thế-Huy
-ko làm thế ai làm người,tụi em đã vất vả đi chợ nấu cơm rồi giờ lại rửabát nữa ák?còn lâu nhé,bây giờ nam nữ bình đẳng ko còn kiể đối xử phân biệt nữa đâu nhá-Linh Linh
-thế bây giờ 2người tự đi hay để cho ăn đòn mới đi vào đây hả?nó và Linh Linh xắn tay áo 2 thằng vội lò dò dắt tay nhau vào bếp sợ chỉ chút nữa thui là chiến tranh nổ ra và ngườithiệt thòi chẳng ai khác 2thằng chỉ biết lắc đầu nhìn nhau thương cho số phận hẩm hiu của mình,dường như đã lên kếhoạch trước nên nó và Linh Linh bày hết sức có thể bếp nhà hắn có gì bát đĩa hay nồi niêu xong chảobọn nó cho ra bằng sạch làm 2thằng nhìn đống bát đĩa cao ngất ngưởng mà suýt té xỉu,hiện giờ nó và Linh Linh đang ngồi vắt chân lên ghế nghe nhạc còn hắn và Huy ngồi trong bếp làm nhiệm vụ là rửa bát lúc này có ai thấy kái cảnh này chắc chắn sẽ nghĩthời kì hoàng kim of đàn ông đã hít và giờ đây phụ nữ lên nắm quyền và làm chủ
-hxhx..mọi khi tao rửa bát nhìu rồi him nay nàng tới tưởng thoát nợ ai dè vẫn ko tránh được đã thế bát đĩa còn gấp nhìu lần so vớimọi him chứ-hắn
-tao cũng kha hơn mày đâu mọi khi có bao giờ taophải rửa bát đâu toàn có người làm thui,tưởng mum xong ngồi chơi xơi nước ngờ đâu bị bắt đi rửabát thế này mà Linh Linh zữ lắm mày ơi chỉ cần GẦMlên một tiếng là tao sợ rồi,toàn nhéo tao thui thương tích đầy mình đây nè-Huy kể khổ
-kaka..cho mày sướng-hắn
-mày cứ cười đi,mày cũg khác gì tao đâu cơ chứ,Thiên Anh có võ khéo khi nó pánh mày còn đau hơn tao nhiều.keke-Huy
-công nhận 2bà chằn này zữ thật,khổ đời tao với mày-hắn
-đúng là sư tiử Hà Đông mà-Huy
-bà chằn nào ở đây hả?nó nhảy lên bá vai hắn như muốn gẫy cổ lun zậy
-sư tử ở đâu ra?Linh Linh nhéo tai Huy
-ákkkk,anh có nói gì đâu,bọn anh đang nói chuyện về thế giới động vậy ý mà đúng ko Phong-Huy đá lông nheo
-ừk đúng,anh có nói gì em đâu-hắn gỡ tay nó ra
-từ giờ anh mà còn nói vậythì đừng trách em-Linh Linh
-tạm tha cho lần này,lần sau ko thoát tội xử trảm đâu,tập trung rửa cho sạchvào,tí em quay lại kiểm tra-nó và Linh Linh lại chắptay đi ra như 2bà cụ non,hắn và Huy chỉ biết nhìn nhau lè lưỡi thui.Trong lúc hắn và Huy đang rửa bát nó và Linh Linh tranh thủ đi tham quan một vòng công nhận nhà hắn đẹp thật,căn biệt thự này thật quá hoàn hảođến từng cm từ nội thất đến cách trang trí,nói túm lạ là ko có gì để chê,có rất nhiều phòng và được chia riêng thành từng khi với những chức năng khác nhau mà là phòng sách,phòng hát,phòng tập luyện,phòng vẽ,...nhiều vô đối mà ko thể đếm được nó và Linh đã đi bao nhiêu phòng rồi,mỗi lần mở cửa phòng là nó và Linh Linh lạo Oààà lên một tiếng ngỡ ngàng khi mỗi phòng lại có vẻ đẹp và nét đặc trưng riêng,nó đi tới một phòng gần phía cuối,mở cửa ra thấy phòng này rất rộng hơn nữa đầy đủ tiện nghi hơn những phòng khác nó đoán đây là phònghắn vì có mấy bức ảnh của hắn treo trên tường mà,nómở cửa thì thấy đó là phòng tắm,mở một cánh cửa khác trong phòng đập vào mắt nó như một shop thời trang nam thu nhỏ có rất nhiều quần áo hơn nữalại có đồ dùng cá nhân nhưgiày,dép,kính,đồng hồ,lắc tay,dây truyền,..rất nhiều tất cả đều là của hắn đây sao?vậy thì mỗi sáng thức đậy chắc hẳn hắn phải rất khó khăn mới có thể lựa đồ để mặc trong ngày,mọ thứ đều là hàng hiệu ko thiếu bất cứ thứ gì,đúng làthiếu gia của tập đoàn Lê khánh có khác,giờ nó mới nhìn kĩ hơn mộtphần bức tường được thay thế bằng tấm kính trong suốt từ đâycó thể nhìn toàn cảnh khu vườn có lẽ vì vậy mà hắn chọn phòng ở vị trí này có thể nhìn thấy những khingcảnh đẹp đẽ của cuộc sốngxem ra hắn cũng là người lãng mạng đấy chứ,nó chạm phải vật gì đó,là những bức ảnh của hắn treo trên tường kái thì nhìn babay kute kái lại rất lãng tử nó cứ ngẩn ngơ nhìn như bị thôi miên vậy
Linh Linh chạy qua chạy lại,ngó ngiêng hết chỗ này tới chỗ khác rồi lại trầm trồ khen ngợi đã vây căn phòng này được chia thành nhiều khu đồ khác nhau nữa chứ,Linh Linh chưa từng thấy gia đình nào lại làm riêng một phòng đồ như vậy trừ Huy,hum vào nhà Huy LinhLinh đã bất ngờ rồi nay tớinhà hắn còn ngỡ ngàng hơn đúng là con nhà giàu có cuộc sống khác hẳn vơí những nhà bình thường
Linh Linh phải tốnh nhìu công sức mới có thể kéo được nó ra khỏi phòng hắn vì nó cứ mải ngắm ảnh hắn mà,đi mãi rồi cũng hết nó và Linh ngồi trên chiếc ghế đá nghỉ ngơi giờ đây nó mới nhìn quanh
Anh Phong đâu nhỉ?liệu có phải là...
-ko có chuyện đó đâu màu ơi nghe nói con nhỏ đó qua Mỹ rồi mà cũng có thể chỉ là trùng tên thui
-chẳng có chuyện gì là ko thể cả,tao thấy từ nãy đến giờ con nhỏ đó cứ nhìn anh Phong chằm chằm,có phải là bạn gái cũ hay ko hồi sau sẽ rõ ngay thôi-Huyền lớp trưởng cũng quay xuống hóng,mặc dù bị nó doạ như vậy nhưng Huyền vẫn ko hề thấy hối lỗi mà lại cảm thấy ghét nó hơn chuyên đi nói móc sau lưng nó(may cho cô ta là nó ko biết)
-bla.bla..
bọn con trai lại dở chiêu quen thuộc:
-bạn ui,sao bạn dễ thương vậy,yên tâm đi bọn mình sẽ giúp đỡ bạn nhiệt tình.héhé(điệu cười bán nước hại dân)
-đúng đó,tên bạn cũng haynữa,uj ''ai lớp diu''-một thằng khác chẩu kái môi lên nói
-bạn ơi,làm girl friend của tớ nhá
-bla.bla.bla...lớp học giờ như một kái chợ vỡ
-RẦM:RẦM..cô giáo đập bànlần2(hxhx..khổ thân kái tay của cô giáo wóa)
-các cô,các cậu có trật tự ko?cả lớp im re
-giờ cô sẽ phân chỗ ngồi cho em-cô giáo nói đảo ánh mắt xuống lớp mặc cho những ánh mắt như van nài,năn nỉ gọi ''cô ơi'' mong sẽ được ngồi cùng người đẹp cô giáo phán ngay câu làm cả lớp nản lun
-em xuống bàn cuối ngồi nhé!cô giáo
-vâng ạk-Hà Vân hí hửng vìđược ngồi ngay sau hắn
Hà Vân bước xuống khi đi qua còn nháy mắt,cười vớihắn nhưng hắn ko có phảnứng gì,Linh Linh cảm thấy lo cho nó cô nghĩ:''người con gái này cũg tên là Hà Vân,liệu có phải chính là bạn gái trước đây của Phong ko?nếu đúng sao côấy lại trở về?đúng rồi chút nữa mình phải sang hỏi Huy mới được!''
nó sau một hồi đi nhanh về chậm cũng lên tới lớp,ởcửa lớp nó đã nghe thấy tiếng bàn tán của hội lớp nó,chắc lại đang xôn xao về học sinh mới đây mà,lớp nó có truyền thốg roài còn lâu mới bỏ được.hxhx..
-thưa cô,cho em vào lớp ạk?nó
-Thiên Anh,sao em vào lớpmuộn vậy?cô giáo
-dạ,em thấy đau bụng nên đi lên phòng y tế ạk-nó nóidối chứ nói thật bọn lớp cười chít
-được rồi,em vào lớp đi-cô giáo
-dạ-nó đi về chỗ thấy có một girl nhìn cũng xinh với dáng người nhỏ nhắn,có lẽ ko cao bằng nó đang ngồi ở bàn cuối chỗ hắn ngồi trước đây,nó thấy mọi người cả Linh Linh nữa nhìn nó với ánh mắt e ngại như vừa xảy ra chuyện gì đó
-sao mày nhìn tao như vậy?nó
-àk ko có gì đâu-Linh Linh vội quay đi,nó thấy có chúti khó hiểu nhưng lại ko để ý lấy sách vở ra chuẩn bị vào bài học
Hà Vân cũng bị chú ý bởi nó nhưng cô nghĩ nó chỉ làmột thành viên trong lớp chỉ thấy hơi khó chịu khi thấy nó ngồi cạnh hắn thuichứ cô ko hề biết nó và hắn có mối quan hệ đặc biệt
Cả giờ cứ thấy hắn nằm gục xuống bàn,nó nghĩ hắn mệt gì đó nên ko hỏi gì cả,nó dự định chút nữa sẽ rủ hắn tới hồ nhân tạo,nó nghĩ nơi đó có thể giúp hắn xả stress.Hà Vân từ khi vào lớp kỏời mắt khỏi hắn cô chăm chú nhìntừng cử chỉ,hành động của hắn mà bỗng những kí ức xua kia lại hiện về,cô hi vọng rất nhiều cho lần trở về của mình
-reng.reng..chuông chưa dứt thì nó đã kéo hắn đi rồi,Hà Vân thấy bất ngờ trước hành động của nó,trước đây hắn chỉ thân thiết và hay đi với Huy,luôn lạnh lùng với những người con gái khác trừ cô sao giờ lại có thể dễ dàng bị một người con gáikéo đi như vậy chứ?cô gái này là bạn thân của hắn sao?nhưng ánh mắt nhìn hắn dường như ko phải là bạn bè bình thường chẳnglẽ cô ta là...Hà Vân chạy ra cửa lớp vội kéo một đứa trong lớp để hỏi chuyện komay lại là Huyền lớp trưởng mới chánh chứ.hxhx..
-bạn uj bạn cho mình hỏi 2người kia là sao vậy?Hà Vân chỉ tay
-hở?2người đó hả?mà sao bạn là học sinh mới lại hỏi về người ko quen biết vậy?Huyền cố tình moi móc thông tin
-sao lại ko quen biết trước đây mình là bạn gái của anh Phong-Hà Vân
-bạn cứ đùa,nghe nói người đó qua Mỹ rồi mà-Huyền như muốn khẳng định lại
-đúng mình đã qua Mỹ nhưng giờ mình đã suy nghĩ lại và trở về-Hà Vân
-bạn đúng là bạn gái trướcđây của anh Phong sao?đừng có chém nha!Huyền
-đúng vậy,mình nói dối bạn làm gì-Hà Vân
Vậy là mọi nghi ngờ của Huyền đã được giải đáp,cô ta thực sự là bạn gái của anh Phong vậy thì mình phải lợi dụng cô ta để đạp đổ tình ju của anh Phong và con nhỏ đáng nghét đó,nhất định cô ta quay vềđây để giành lại anh Phong mình sẽ mô kích cho 2đứa nj` xung đột với nhau chắc chắn anh Phongsẽ thất vọng khi nhìn thấy bọn chúng đấu đá nhau mình ở giữa sẽ được lợi vàmình sẽ có được anh Phong một cách dễ dàng,sắp có kịch hay để xem đây.hàhà..-Huyền đang tự sướng với ý nghĩ của mình
-bạn ơi-Hà Vân lên tiếng khi thấy Huyền im lặng
-àk.hihi..xin lỗi bạn nhé mình mải nghĩ lung tung-Huyền
-bạn mau nói cho mình bít2người đó có mối quan hệ như thế nào đi-Hà Vân hối
-àk 2 người đó là 1cặp mà-Huyền nói tỉnh bơ
Hà Vân như bị sét đánh ngang tai mặc dù cô đã nghi hoặc nhưng cô ko ngờ đó lại là sự thật,vậy là cô gái đó là bạn gái của Phong sao?sao có thể như vậy được chứ???
Thấy Hà Vân như vậy Huyền cố tình thêm nếm:
-con nhỏ đó đáng ghét lắm dùng mọi thủ đoạn đểgiành được anh Phong làmtui cùng các fan của ảnh tức chít đi được đã vậy cònngày ngày vui vẻ,bám lấy anh Phong nữa chứ xem racậu về lần này mất công rồi-Huyền hất mặt xuống dưới sân
trường chỗ nó nóđang kéo hắn đi
-tôi ko tin,tôi ko tin-Hà Vânlắc đầu như để xua đi hiện thực
-cậu ko tin thì đó cũng là sự thật,người cậu ju đã thuộc về người khác-Huyền cố khiêu khích
-anh đã quên em rồi sao?ko thể như thế được.huhu..-Hà Vân khóc
-cậu định chấp nhận như vậ sao?thật ấu trĩ-Huyền
-sao?Hà Vân
-ko muốn đau khổ thì phảigiành lại đó là quy luật tất yếu,tôi nghĩ ko phải anh Phong quên cô mà tạm thời ở bên cô ta để lấp chỗtrống thôi,trước đây Phong ju cậu như thế cơ mà-Huyền
-đúng thế,tôi ko thể mất anh ấy như vậy được,tôi sẽgiành lại anh ấy bằng được,tôi sẽ bất chấp tất cả để anh ấy trở về với tôi-HàVân nắm chặt tay ánh mắt ngân ngấn nước dần dần chuyển sang ánh mắt hận thù,trong phút chốc trong con người Hà Vân có sự thay đổi..Huyền đắc trí vì đã đạt được mục đích của mình,cô ta cười nửa miệng_một nụ cười đểu!
Lúc nó vừa đi khỏi lớp thì Linh Linh cũng chạy sang lớp Huy,Linh Linh kể cho Huy nghe sau đó kéo Huy sang lớp mình thấy Hà Vânđang đứng cùng kái Huyền2người cũng đã tình cờ nhìn thấy ánh mắt đáng sợcủa Hà Vân nhìn nó
Linh Linh đang định nói gì đó thì Huy bèn kéo nó đi,tới công viên trường mặt Huy lo lắng
-anh có phải là...-Linh Linh
-đúng,đó chính là Hà Vân-Huy
-vậy là đúng rồi,em thấy locho Thiên Anh quá.hxhx..-Linh Linh
-sao cô ấy lại trở về đây vàvề đây với mục đích gì?anh ko thể hiểu nổi-Huy
-em thấy lo lắm,ánh mắt cô ta nhìn Thiên Anh có lẽ sẽ ko dễ dàng để yên cho nó đâu-Linh Linh
-Thiên Anh biết chuyện chưa?Huy
-nó ko bít gì cả,em ko dámnói vì chưa chắc chắn mà-Linh Linh
-ừkm để anh nói chuyện với Phong rồi bọn anh sẽ tìm cách-Huy
-vâng-Linh Linh nói mà trong lòng vẫn thấy lo lắng ko yên..
Tại ban công tầng thượng:nó đặt chai sting nó vừa mới mua vào tay hắn,hắn ko có phản ứng gìcả chưa bao giờ nó thấy hắn như vậy,hắn chỉ im lặng ko nói gì ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ dường như hắn đang có một nỗi buồn rất lớn
-nè,anh sao vậy?
-hum nay anh làm sao thế có chuyện gì ak?
Nó hỏi nhưng nhận lại là sự im lặng đến đáng sợ,đến lúc này nó ko chịu đựng được nữa nó hét lên:-ANH LÀM SAO THẾ HẢ?CÓ CHUYỆN GÌ PHẢI NÓIRA THÌ NGƯỜI TA MỚI BIẾT đƯỢC CHỨ!nó đứng dậy định bỏ đi thì hắn kéo tay nó lại khuôn mặt vẫn nhìn thẳng
-cô ấy về rồi!hắn
-cô ấy?ai vậy?nó ngơ ngác chẳng hiểu hắn đang nói gì
-Hà Vân đã trở về và cô ấy chính là học sinh mới của lớp mình-hắn nói giọng buồn thiu
nó ko nói gì chỉ im lặng mà cũng biết nói gì bây giờ chứ,một nỗi sợ hãi baotrùm lên suy nghĩ của nó nó đứng đơ người ra ánh mắt tức giận giờ đã ko cònthay thế vào đó là một nỗibùn ko tên
-hình như chưa bao giờ anh kể cho em nghe về chuyện của anh với Hà Vântrước đây đúng ko?hum nay anh sẽ kể cho em nghe.Thực ra trước đây papa anh và papa Hà Vân chơi rất thân với nhau nhưng rồi vì một biến cố mà họ đã trở thành kẻ thù,người mà papa anh coinhư tri kỉ và tin tưởng nhất lại phản bội papa anh,ông ấy đã dùng thủ đoạn để lôi kéo,mua chuộcnhững cổ đông đầu tư và những công ty liên kết khiến tập đoàn papa anh bị điêu đứng nhưng rồi sau này do ông ta ko giữ chữ tín và làm ăn phi phápnên các cổ đông đều quay trở về đầu tư vào tập đoàncủa gia đình anh,gia đình Hà Vân đang trong tình trạng phá sản may sao tậpđoàn họ Trịnh đã ra tay giúp đỡ và vì muốn trả ơn nên papa Hà Vân đã hứa hẹn sẽ gả Hà Vân cho con trai của gia đình họ Trịng,nói rõ Hưng chính là người sau này Hà Vân sẽ kết hôn.Một hôm anh đangđi trên đường thì gặp Hà Vân ngất trên đường anh đã đưa cô ấy vào bệnh viện,Hà Vân rất biết ơn anhbọn anh bắt đầu gặp nhau nhiều hơn pama Hà Vân vì đã qua Mỹ sống nên ko hề hay biết gì hết.Một lần pama anh bay về nước đầu tiên anh nghĩ họ về đểgiải quyết công việc ko ngờ họ về để chia rẽ anh và Hà Vân và càng ko ngờ rằng Hà Vân chính là con của người mà con của kẻ thù,lúc đầu anh phản đối rất kịch liệt nhưng sau anhquyết định sẽ làm theo lời pama,mặc dù ngoài mặt anh luôn lạnh lùng nhưng thật ra trong lòng anh rất thương pama,họ vì sự lớn mạnh của tập đoàn mà chảy rất nhiều mồ hôi,nước mắt.Khi Hà Vân điMỹ cũng là lúc anh càng ngày càng xa cách pama anh hơn,ngày ngày ah nhốt mình trong phòng chán nản với mọi thứ,thỉnh thoảng ah lại mượn rượu để vơi đi nỗi buồn nhưng kể từ khi gặp em anh đã thay đổi đầu tiên anh nghĩ vì em có những điểm giống Hà Vân nên khiến anh chú ý nhưng ko phải anh đã ju em vì chính em chứ ko phải ai khác nhưng giờ cô ấy quay trở về khiến anh...-hắn kể cho nó nghe mọi chuyện ánh mắt buồn hướng về một nơi xa xăm
-anh...hãy trả lời em,anh cócòn ju cô ấy ko?nó cố nén nước mắt vào trong
-anh ko biết nữa-hắn
-hãy trả lời em!nó nói quay lại nhìn thẳng vào mắt hắn
-có lẽ là ko?hắn
-em cần một lời khẳng định-nó
-ko,anh ju em,anh ko ju cô ấy nếu có thì trong lòng anh bây giờ chỉ cảm thấy có mắc nợ cô ấy thôi chứ ko còn tình cảm với cô ấy-hắn