Pair of Vintage Old School Fru
KenhGiaiTriAz.Wap.Sh
Wapste Tiện Ích Giải Trí
HOMETruyệnGAME
Bộ sách: ĐẠO GIA KINH
TẢI 200 E-BOOK SÁCH THUỐC NAM BẮC ĐÔNG Y GIA TRUYỀN
Trái Tim Của Quỷ (Hay...)
Phần 4
CHAP 7: KÝ ỨC XA XƯA
Ngay khi Chun bước vào phòng chụp thử, anh nhận ra Arron đang đứng ở đó đợi anh với vẻ mặt tức giận.
Arron nhận được điện thoại của Chun vào tối hôm qua. Chun muốn nhờ Arron mời Angela đến. Arron đương nhiên là vui mừng vì anh nhận ra Chun đối xử với Angela khác hẳnvới những cô gái khác nhưng khi biết Chun cũng mời Ella, Arron cảm thấy vô cùng khó hiểu. Anh định hỏi Chun nhưng cậu ta đã nhanh chóng dập máy.
Và giờ đây, anh đang đứngcùng Chun tại buổi chụp hình và tìm cách chất vấn thằng bạn thân ngày càng khó hiểu của mình.
Arron nhìn Chun một cách tức giận: “Tại sao cậu lại bảo cả 2 cô gái đến chụp ảnh thử?”
Chun: “Vì mình muốn có cơhội lựa chọn thôi.”
Arron: “lựa chọn gì? Angela đã là lựa chọn tốt nhất rồi. Nói thật với mìnhđi! Cậu có ý gì với cô gái tên Ella đó hả?”
Chun bật cười: “Cô ta á? cậu đừng làm cho mình cười. Đơn giản vì mình chỉ muốn biết cô ấy là ai thôi.”
Arron lắc đầu: “Chun này. Cậu có biết khi cậu muốn tìm hiểu về cô ấy có nghĩa là cậu có hứng thú với cô ấy không?”
Chun cười to hơn: “Đương nhiên mình phải có hứng thú với cô ta rồi.”
Một giọng nói cắt ngang: “Tốt nhất là cậu đừng có coi đây là trò chơi.”
Chun quay ra: “Danson! Sao anh lại ở đây?”giọng nói của anh có gì đó tức giận.
Danson bình thản nhìn Chun như những gì Chun nói anh có thể đoán được: “Tôi được mời làm nhiếp ảnh cho đợt quảng cáo lầnnày.”
Chun: “Cái gì? Anh biết chụp ảnh sao?”
Arron vội xen vào: “anh ta có phải là Danson Tang không?”
Chun: “Cậu biết anh ta ah?”
Arron: “anh ta là nhà nhiếpảnh nhận được rất nhiều giải thưởng của hội nhiếp ảnh trong nước và quốc tế mà.”
Chun tròn mắt ngạc nhiên, trong khi đó Danson chỉ mỉm cười.
Chun: “Ai là người mời anh?” Nhưng có vẻ, ngay lập tức Chun nhận ra, ngoài anh ra thì ở trong Wu thị chỉ có một người cóthể làm bất cứ điều gì mà không hỏi anh – ông Wu. Anh nhìn Danson và nở nụ cười nửa miệng: “Ah! Tôi biết ai rồi. Vậy anh cứ làm việc mà mình cần làm đi.”
Danson nhìn Chun và anh nở nụ cười ranh mãnh: “Phải rồi. Tôi có trợ lý đi kèm.”
Lúc này một cô gái vác những dụng cụ chụp ảnh đi đến nhưng vẫn không ngừng than vãn.
Chun hét lên làm cho Arronsuýt ngã: “Selena!”
Selena cười với vẻ mặt biết lỗi: “Chào Chun!”
Chun: ‘Selena! Sao… sao… cô lại có thể…”
Selena: “Chuyện dài dòng lắm để tôi sẽ kể cho anh sau.”
Cô đưa mọi thứ cho Danson: “Này! Anh tự mà cầm lấy.”
Danson: “Cô có nhớ chính cô xin làm trợ lý cho tôi không? Những cái này cô tự mà làm. Tiểu quỷ ạh!” Sau đó, anh lại đưa tất cả cho cô và bỏ đi.
Selena: “Hừm! Anh ta thật đáng ghét.”
Chun đỡ lấy cho Selena: “Để tôi giúp. Cô phải mau nói cho tôi biết chuyện gì đi.”
Arron cũng đỡ lấy: “Này. Cô gái đó là ai thế?”
Selena: “Tôi là em họ của Chun. Lần này vào Wu thị để thực tập thôi.”
Arron: “Sao tôi chưa nghe thấy Chun có em họ nhỉ? Mà lại là cô bé dễ thương thế này.”
Selena cười, Chun nhăn nhó nhìn Arron và Selena. Bây giờ anh đã đủ phiền phức rồi khi mà anh chưa biết ứng phó như thế nào với Ella thì Selena lại xuất hiện và đi lại trước mặt anh như là một con người.Mọi thứ cứ đảo lộn lên.
Selena nhìn Chun cười: “Anh họ! em chỉ muốn giúp anh thôi mà.”
Chun nhìn Selena bất lực nhưng rồi khuôn mặt anh bỗng nhiên lộ vẻ khó chịu, ban đầu, Selena tưởng anhvẫn còn giận mình nhưng khi quay ra cô nhận ra đó là vì Chun cảm nhận được là Ella đã xuất hiện (cùng với Hebe và Angela.)
Dù Danson đã niêm phong tà niệm của Chun thì vẫn không thể khống chế cảm xúc của Chun, trái tim anh vẫn tức giận và đập nhữngnhịp khác thường mỗi khi gặp Ella.
Chun mỉm cười tiến đến gần mọi người: “Chúng tôi chờ 3 người mãi.”
Ella khó chịu: “Anh khó chịu như thế thì đừng cười.”
Chun hơi khựng lại và cảm thấy bối rối vì không hiểu tại sao Ella biết được những gì anh cảm thấy.
Đúng lúc này thì Danson hô: “Mọi người! Tôi sẽ bắt đầu buổi chụp thử. 2 người sẽ cùng chụp chung nhé.”
Tất cả mọi người: “chụp chung sao?”
Danson: “Phải. Như thế chúng ta có thể lựa chọn một cách công bằng nhất.
Angela mỉm cười và bước vào giữa, Ella hơi do dự, Hebe trấn an Ella và dìu cô vào giữa.
Nhận thấy sự lo lắng của Ella, Angela liền bước đến và vỗ vào vai của Ella: “Cô không cần phải quá căng thẳng như thế đâu. Hãy cứ như mình đang chơi ở mộtnơi nào đó thôi mà.” Ella cười vì nhận ra cô ấy thật sự rất thân thiện, cô khônghề cảm giác một chút tà ý nào ở cô ấy.
2 người họ vui vẻ cười đùamà quên mất mình đang chụp ảnh. Mọi người ở bênngoài đều im lặng nhìn họ mà ngỡ rằng mình đang nhìn thấy 2 thiên thần đang chơi đùa.
Arron và Hebe bắt gặp ánhmắt của nhau. Hebe lè lưỡivới Arron, anh bật cười làm cho Hebe cảm thấy mình thật trẻ con.
Angela hỏi: “Ella. Cô đang tưởng tượng gì thế?”
Ella cười: “tôi đang tưởng tượng là mình và cô đang chơi trên một cánh đồng đầy hoa.”
Angela: “Phải rồi! Ở đó còncó một ngôi nhà cổ nữa.”
Ella: “Còn có những người đang cười nhìn chúng ta.”
Angela: “Phải! Họ giống như là cha và mẹ của chúng ta nhỉ?”
Ella và Angela cùng một lúc tỏ ra ngạc nhiên
: “cô cũng cảm thấy thế sao?’
Trong một thoáng, đôi tay họ vô tình chạm vào nhau,khung cảnh ở xung quanh họ bắt đầu thay đổi, cả Ellavà Angela cảm giác như mình đang đứng giữa một sơn trang nhỏ, một đứa bégái đang ôm một khóm hoa Thuỷ tiên trên tay và chạy về phía những người mà họ nghĩ là họ đang tưởng tượng. Angela và Ella vội đưa tay ra như muốn nắm lấy đứa bé nhưng họ không thể nắm được tay của đứa bé. Dần dần, những con người biếnmất,2 người ngạc nhiên quay ra nhìn nhau. Trong khoảng khắc đấy, mọi vật dường như xoay xung quanh họ.
“Dừng lại!”
Một giọng nói tr ầm vang lên.
2 người bừng tỉnh và thấy mình vẫn đang đứng giữa mọi người, Angela vẫn chưa hết ngạc nhiên, còn Ella – cô cũng đang ngạc nhiên không kém khi mà vừa rồi cô có thể nhìn thấymọi thứ, thậm chí cô có thể nhìn thấy khuôn mặt của Angela và quang cảnh đó thật đến mức cô cũng không thể nào tin.
Danson tiến đến: “2 người không sao chứ?”
Ella và Angela cùng lắc đầu.
Danson nói: “Vậy hôm nay chụp đến đây thôi!”
Danson nhìn theo 2 cô gái mà anh cũng không hiểu nổi chuyện gì vừa xẩy ra. 2cô gái – 2 số phận lại cùng một lúc nhìn thấy một cảnh vật, cùng một lúc nhìn thấy ký ức tiền kiếp của một người. Nhưng đó là ký ức của ai? Ai trong 2 người mới là chủ nhân củaký ức đó? Anh cảm thấy mình bất lực khi mà anh chẳng thể đoán được vận mệnh của người khác dù anh là người thừa kế duy nhất của Tang gia.
Cũng lúc này, Selena là người thứ 2 nhìn thấy những gì xẩy ra. Cô nhận ra đứa trẻ trong ký ức vừa rồi là Quỷ nữ khi còn bé. Cônhìn Chun dò xét và cô thởphào nhẹ nhõm khi thấy Chun lúc này vẫn đang bình thản ngồi nói chuyện với Arron về việc chụp ảnh lúc nãy.
Buổi chụp hình kết thúc sớm hơn dự định, Arron vàHebe muốn biết ai sẽ là người được chọn nhưng Danson quyết định không nói. Anh muốn về kiểm tra lại các bức ảnh.
Chun không tỏ thái độ gì trước quyết định của Danson vì dù Danson chọn ai thì anh cũng có quyết định của riêng mình.
Chun định hỏi Selena về chuyện tại sao cô lại có thểđi lại như con người thì Selena vội vàng giơ tay tỏ ý xin lỗi, bây giờ cô ấy phải đi cùng với Danson – vì trên danh nghĩa cô là trợ lý của Danson. Chun đành để cô đi.
Arron nhìn Chun và Angela:“Sao chúng ta không đi ăn nhỉ? Bây giờ vừa kịp giờ ăn tối mà.”
Chun cũng muốn có dịp cảm ơn Angela về tối hôm đó nên anh nhanh chóng mời Angela cùng đi: “Cô đi ăn với chúng tôi chứ? Angela.”
Angela nhìn Hebe: “Chị ơi! Chúng ta đi ăn cùng họ nhé.”
Hebe lúc này đang giúp Ella chuẩn bị túi xách và lấy cây gậy cho cô: “Chị không đi đâu.”
Rồi cô liếc sang Arron: “Người ta chỉ mời có em đithôi.”
Arron: “Thêm một người thì cũng chẳng đáng là bao.”
Hebe quay sang Ella: “Ella! chị mời em đi ăn cơm.” Cô không thèm nhìn Arron.
Chun bật cười vì thấy bạn của anh lần đầu tiên lại thô lỗ với con gái như thế. Anh quen Arron lâu, cũng biết cậu ta có vị hôn thê vàanh nghĩ, với một người biết cách chăm sóc con gái như Arron thì cậu ta phải chọn vị hôn thê dễ thươngnhư Angela và đối xử với vị hôn thê rất nồng nàn mới phải nhưng anh không thể tưởng tượng được thực tế lại ngược lại: Hebe - một cô gái mạnh mẽ, không bao giờ chịu nhượng bộ lại là vị hôn thê của Arron và sự thật chứng mình, Arron lạnh lùng với Hebe.
Arron bực mình vì Hebe không thèm để ý đến lời mình nói. Anh quay sang nổi cáu với Chun: “Cậu cườigì thế?”
Chun nhìn sang Hebe: “Zhang tiểu thư. Hôm nay là buổi đầu tiên chúng ta hợp tác. Tôi muốn mời tất cả mọi người đi ăn bữa tối được chứ?”
Hebe mỉm cười: “Tôi rất vinh dự.”
Arron tức giận nhìn Hebe khi thấy cô nhận lời mời của Chun dễ dàng như thế,còn Hebe thì tỏ vẻ tỉnh bơ:“Ella! Em đi nhé.”
Nhưng Ella lúc này có cảm giác rất kỳ lạ trong lòng, từ khi cô nhìn thấy ảo ảnh vừa rồi, cô không còn nghĩ được gì nữa, đến khi Hebe hỏi Ella mới chợt bừng tỉnh: “Ah! Em có hẹn với Jiro rồi. Em nghĩ anh ý đang chờ em ở dưới. Với lại em cũng cảm thấy mệt.”
Trước cửa công ty
Jiro đang đứng ở ngoài vớicon Chun, vừa thấy Ella và Hebe cùng một cô gái khácđi ra, anh vội vàng cùng Chun chạy đến. Con Chun dụi đầu vào chân của Ella.
Jiro nhìn nó cười và cúi xuống vuốt lông nó: “Chunchỉ xa Ella một ngày đã không chịu được.”
Ella cúi xuống….
……………………….
……………………….
Bất ngờ…
……………………..
……………………..
……………………
Cô vòng tay ôm lấy Jiro và Chun.
Hebe và Angela ngạc nhiênnhìn cảnh tưởng đang diễn ra trước mặt họ.
Jiro cảm thấy Ella đang cựckỳ hoảng loạn, chưa bao giờ Ella bộc lộ cảm xúc mạnh mẽ như bây giờ.
Anh ôm chặt Ella và vỗ về cô: “Anh ở đây mà Ella. Anh sẽ mãi ở bên cạnh em.”
Con Chun liên tục vẫy đuôi và dụi đầu vào ngực Ella.
Đúng lúc này, Chun và Arron lái xe đến. Chun nhìnxoáy vào Ella và người đànông lạ mà cô đang ôm. Rõ ràng anh không quen người đàn ông đó, khuôn mặt anh cũng không nhìn rõ nhưng anh đột nhiên trào lên cảm giác căm ghét, nó khác hẳn với cảm giác căm ghét với Ella. Anhbực mình nhấn còi xe.
Lúc này, Ella sực tỉnh và vộivàng buông Jiro ra.
Hebe cúi xuống: “Ella! Em ổn chứ?”
Ella: “Em xin lỗi chị.
Chắc làdo ngày đầu làm việc nên em cảm thấy mệt thôi.”
Cả Hebe và Angela đều không nghi ngờ gì, họ chào tạm biệt Ella và vội vàng lên xe.
Jiro vỗ vai Ella: “Ella! Chúngta về thôi.”
Anh cùng con Chun đưa Ella vào xe. Ella quay về phía Jiro: “lúc này em ngốclắm đúng không?”
Jiro cười: “em ngốc thật Ella ah. Nếu em muốn ôm anh thì chỉ khi có 2 chúng ta em hãy làm. Ai lại còn có Chun nữa.”
Nghe đến đấy, Ella bật cười, con Chun thì sủa vẻ không đồng tình.
Ella: “Anh không thắc mắc vì sao lại thế ah?”
Jiro buông 1 tay ra khỏi vôlăng, anh nắm chặt lấy tay của Ella: “Chỉ cần em không sao thì mọi thứ với anh đều chẳng là gì.”
Ella cũng không rõ lắm vì sao lúc nãy cô lại ôm Jiro và Chun nhưng cô chợt nhận ra khi nghe thấy tiếng của Jiro và con Chun, cảm giác khó chịu vì những ảo ảnh cô đã cảm nhận bỗng vỡ oà và cô chợt nhận ra đó là cảm giác cô đơn, cô chỉ muốn được ôm lấy những người thân thiết nhất với cô.
Ella cảm giác bình yên và cô dần ngủ gục trên vai của Jiro, bàn tay của cô vẫnnằm trong tay của Jiro, anh quay ra nhìn cô mỉm cười và quay ra nói với Chun: “Xuỵt. Để Ella của chúng ta được ngủ ngon nhé.”
Bàn tay anh nắm chặt tay Ella hơn, cô khẽ cựa mình, nụ cười nở trên môi Jiro dường như chưa bao giờ tắt, khuôn mặt Ella thanh thản như chưa từng có chuyện gì xẩy ra.
Không biết cháp lần này cólàm cho các bạn có suy nghĩ gì không?
Mình mắc cái tật thích đánh lạc hướng người khác nên có thể sau này các bạn sẽ thấy fic của mình có nhiều chỗ rắc rối.
Đúng là mình đã cố tình đểcho mỗi chap đặt ra một câu hỏi nhưng mình đều có gợi ý về câu trả lời. Hihi.Tên của mỗi chap cũng là một gợi ý.
Mong rằng các bạn sẽ cảm thấy thích thú với fic của mìnhHebe ngồi không thoải mãi, cô hết ngọ ngoậy bên này lại bên kia. Arron bực hết cả mình. Anhliền nhăn nhó với Hebe: “Không thoải mái thì cô ngồi xe tôi làm gì?”
Hebe: “Nếu không phải anh bảo Angela ngồi trên xe của Chun thì sao tôi lại phải ngồi trên xe của anh được?”
Arron: “Thì cô ngồi taxi. Ah.Tôi quên mất cô sợ tốn tiền.”
Hebe tức nghẹn cổ họng: “Anh… anh…”
Arron: “Tôi làm sao?”
Hebe tức giận không thèmnói và quay mặt ra hướng khác. Bỗng nhiên Arron dừng xe thật nhanh, Hebe ngã về phía của Arron.
Mặt đối mặt!
.......................
......................
Mắt nhìn mắt!
..................
.....................
Cả 2 dừng lại.
1s….2s….
Hebe lúng túng đỏ mặt vộivàng ngồi dậy nhưng vẫn giả vờ tức giận: “anh có biết lái xe không thế? Tự nhiên lại phanh gấp.”
Arron lấy lại giọng và phủi lại quần áo: “Cô nhìn đi. Đến nơi rồi. Không phanh thì chẳng nhẽ lại đi.”
Arron bước xuống xe và đóng cửa thật mạnh. Hebe vội lấy túi xách và ra khỏi xe.
2 người lại tiếp tục nhìn nhau một cách tức giận.
Lúc này, Angela và Chun cũng vừa đến, Chun nhìn Arron tức giận cố nén cười vội kéo thằng bạn vào nhàhàng. Hebe vùng vằng cùng Angela bước theo.
Sau khi nhân viên nhà hàng xắp xếp chỗ ngồi cho4 người, Arron và Hebe vẫn không chịu “đình chiến”, mỗi người họ đều quay mặt về một hướng.
Chun tìm cách phá vỡ bầu không khí căng thẳng này:“Tôi không thể ngờ được là Arron lại thân thiết với Zhang gia như thế.”
Angela mỉm cười: “Vì Cha mẹ chúng tôi thân nhau nên chúng tôi biết nhau từnhỏ.”
Chun huých Arron: “thế màcậu không cho mình biết Zhang tiểu thư là vị hôn thê của cậu.”
Arron cau có nhìn sang Hebe: “Mình đâu có thích, chẳng qua là do bố mẹ bắtép thôi.”
Sau đó anh quay sang Angela: “Nếu em sinh ra trước, có lẽ người đó là emrồi.”
Cả Chun và Angela đều quay ra nhìn Arron vì họ chẳng thể ngờ là Arron lại có thể nói ra câu nói như thế trước mặt vị hôn thê của mình. Chun cảm thấy áy náy khi không biết Hebe cảm thấy ra sao. Nhưng Hebe đã nghe câu nói này rồi nên cô chẳng hề buồn.
Cô mỉm cười nhìn Arron: “Nếu người tôi được đính ước là Giám đốc Wu thì tôi sẽ chẳng bao giờ phàn nàngì. Nên tôi hiểu tâm trạng của anh.”
Lần này, Arron thật sự cảmthấy khó chịu trong lòng, anh đứng lên với vẻ mặt tức giận: “xin lỗi mọi người. tôi muốn ra ngoài một chút.”
Hebe phẩy tay: “Anh cứ đi đi.”
Arron không nói gì. Anh bước đi nhưng thay bằng vẻ mặt tức giận lúc đầu, lạilà vẻ mặt thất vọng.
Hebe cúi xuống nhìn cốc nước lạnh, cô tưởng mình đã có thể miễn dịch với những gì Arron đối xử với mình rồi nhưng thực tế cô vẫn cảm thấy chạnh lòng.
Angela quá hiểu rõ 2 người và mối quan hệ của họ: “Chị à! Chị đừng cứng miệng nữa.”
Hebe quay sang nhìn đứa em gái có đủ mọi thứ mà một cô gái mong muốn, nó quá vô tư nên chẳng bao giờ có thể là người màcô có thể tâm sự nhưng nóđủ thông minh để hiểu cô và Arron: “Chị nghĩ mình nên về trước. 2 người tiếp tục đi nhé.”
Cô quay sang Wu Chun: “Giám đốc Wu! Tôi xin phép.”
Chun cảm thấy giữ Hebe ở lại đây cũng không phải nên anh cúi chào cô.
Ngay sau khi Hebe rời bàn chỉ còn lại 2 người, Chun nhìn Angela và thấy cô nở nụ cười miễn cưỡng.
Chun hỏi: “Họ vẫn thường như thế sao?”
Angela: “Không! Trước đây,họ đối xử với nhau rất tốt nhưng chẳng hiểu sao cho đến khi chị tôi học đại học mọi thứ lại
với giọng tỉnh bơ. (Chun ka hơi bị cao thủ.)
Angela hơi ngượng nên cúiđầu và nói: “Cảm ơn anh.”
Chun cười, rồi họ tiếp tục đi.
Angela đột nhiên hỏi Chun:“Ella cũng làm rất tốt đúngkhông?”
Chun bất ngờ: “Ella á? Cô ấy cũng chỉ bình thường thôi.” Mặc dù sự thật thì lúc nhìn thấy Ella chụp ảnh, trái tim Chun không hề tức giận nữa mà thay vào đó anh cảm thấy một điều gì đó dịu dàng làm cho anh mỉm cười hạnh phúc. Nhưng điều đó chỉ xẩy ra trong một thoàng. Chun tự nhủ: “chỉ một thoáng thôi”.
“Vậy người đàn ông cô ấy ôm lúc nãy là ai vậy?”
Chun hỏi một câu hỏi mà anh cũng không biết tại sao mình lại hỏi nhưng khinhìn thấy cảnh Ella ôm một người khác, cảm giác ghét Ella lại quay về.
Angela nhìn Chun: ‘Anh ấy là bạn của Ella thì phải. Tôi nghe chị Hebe nói rằng họ rất thân thiết, chị ý cũng không biết có phải họ đang yêu nhau không?”
Chun nghe đến đây bỗng nhiên tim anh đập rất nhanh. Anh cố nở một nụ cười: “Nhìn cách họ ôm nhau là có thể đoán được.”
Angela lắc đầu tỏ vẻ khôngđồng ý: “Không phải đâu. Có lẽ, hôm nay là buổi chụp ảnh đầu tiên nên cô ấy hơi mất bình tĩnh thôi.”
Chun thờ ơ trả lời: “Có lẽ thế?”
Angela: “Anh không biết chứ? Tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xẩy ra.”
Angela nhớ lại cảnh tượng mà mình nhìn thấy nhưng khác với Ella, có gì đó khiến cô cảm thấy mình tốt nhất không nên tìm hiểu chuyện này làm gì, có gì đó ngăn cản cô không nên nhớ đến điều đó mới phải.
Trời bắt đầu trở lạnh, giống như các chàng trai khác, Chun biết giờ mình phải làm gì. Anh nhìn Angela đang đi bên cạnh mình và định cởi áo đưa cho cô thì bất ngờ, cô chạynhanh đến cửa hàng hoa đối diện.
Chun cầm áo chạy theo cô: “Angela! Cô đang làm gì thế?”
Angela đứng nhìn chăm chú vào mấy chậu hoa ở trước mặt: “Anh nhìn xem. Người ta bán hoa Thuỷ tiên này.”
“Cô thích hoa đấy sao?” Chun hỏi Angela khi mà mắt anh vẫn không rời khỏi gương mặt vui mừng như đứa trẻ của cô.
Angela mỉm cười: “Anh có thích nó không?” Cô thầm nghĩ đến ảo ảnh ngày hômnay, cô cũng nhìn thấy đứabé đó cầm hoa Thuỷ tiên – loài hoa duy nhất mà cô thích.
Chun nhìn khóm hoa trắng: “Không! Tôi không thích hoa cỏ.”
Angela bước vào cửa hàng:“Anh chờ tôi một chút nhé.”
Lát sau, cô mang một lọ thuỷ tinh đựng một vật gì đó đưa cho Chun: “Đây. Cái này tặng anh.”
Chun tròn mắt ngạc nhiên: “Đây là gì vậy? Nhìn nó giống củ hành thế?” anh săm soi chiếc lọ mà chẳng hiểu gì.
Angela bước đi: “Đây là gốc của hoa Thuỷ tiên. Anhphải chăm sóc nó nhé.”
Chun chẳng hiểu anh sẽ phải làm gì với khóm hoa Thuỷ tiên mà theo anh thì nó giống củ hành hơn. Anhthực sự chẳng hiểu gì về hoa cỏ cả, anh cũng chẳng còn biết trên đời tồn tại một loại hoa như thế này.
Angela nhìn Chun ngớ người bật cười: “Cách chăm sóc nó có ghi ở trongtờ giấy đó.”
Chun nhìn thấy một tờ giấy được kẹp giữa những chiếc lá: “Cách chăm sóc đóa hoa này tốt nhất là hãy yêu thương nó.”
Chun ngạc nhiên: “Hả?”
Angela: “Là tôi ghi đấy.” côcười rồi im lặng bước đi.
Chun nhìn khóm hoa, nhìn Angela và anh không biết nữa, trái tim anh lại đập những nhịp đập khác thường.
Đột nhiên Angela quay lại làm Chun giật mình: “Ah! Khi nào nở hoa. Anh phải tặng cho tôi nhé.”
Về TRANG CHỦ
Lượt xem:148.
SỔ TAY BÀI THUỐC NAM GIA TRUYỀN. TỪ CÂY NHÀ LÁ VƯỜN- Tác Giả: LÊ VĂN TUYÊN
Bí Mật Tư Duy Triệu Phú
Sách Thuốc Nam Kinh Nghiệm Chữa Bệnh Gia Truyền
Khám Phá Bí Mật Ngữ 12 Chòm Sao Trong Tình Yêu
Truyện Tình Yêu Hay
KHO TÀI LIỆU SÁCH THUỐC NAM ĐÔNG Y CŨ QUÝ
THÔNG TIN
ADMIN:Thông Tin Bản Quyền: LÊ VĂN TUYÊN- Sinh năm 1988- KHU ĐÔ THỊ GIẢI TRÍ CAO CẤP MỚI:- Xóm 10- Thôn Văn Quang- Xã Nghĩa Hương- Huyện Quốc Oai- Hà Tây- Hà Nội- VIỆT NAM
SĐT: 0336631403
SĐT: 0929668648

.Liên Hệ FACEBOOK:LÊ VĂN TUYÊN
Về TRANG CHỦ
Copyright 2014 © kenhGiaiTriAz.Wap.Sh