Tên kiêu ngạo!!! Tôi ghét anhPhần 79) _ê. Quỷ ngốc. lại tui nói cái này nè-hắn vẫy nó lại
_hả???gì thế??-nó đang chơi nhưng cũng chạy lại hỏi hắn.
_cô vẽ vòng tròn đi. Nhìn lên bầu trời á. Vẽ to lên nhá-hắn bảo với nó.
_ờ. Như thế này hả???-nó lấy tay cố vẽ thật to
_ừ. To lên. To nhiều lên.
_rồi. được chưa.
_ơ. Cái vòng tròn đó chính là cái đầu của cô đấy. haha-hắn cười to, mọi người sau khi nghe hắn nói xong cũng lăn ra cười.
_hơ…..A…anh dám………- nó ngẩn tò te một lúc sau mới tỉnh. Vội chạy theo hắn. _anh đứng lại xem nào. Dám nói đầu tui to hả??? tui mà bắt được anh chết chắc
_hahahaha. Tui đâu có ngu. Đứng lại cho cô đánh tui hả???cái đồ ngốc. dễ bị lừa quá đi.-hắn lêu lêu nó vẫn tiếp tục chạy.
_xí. Không thèm. Tui đi chơivới pé Hoa của tui đây- nó đứng lại không thèm chạy theo hắn nữa mà đi kiếm Hoa. Nhìn quoanh nó chả thấy Hoa đâu cả. “sao kì vậy nhỉ???? Mới đây cơ mà”nó thắc mặc nhìn quanh
_Hoa ơi. Đâu rồi. ra đây chơivới tui nào. Bà đâu rồi, lên đây đi đừng có bơi nữa coi chừng đen bây giờ-nó nhìn ra xa gọi Hoa
_..........-nhưng không có tiếng trả lời nó chỉ thấy Hoa đang vung tay thôi à.
_HOA!!!! HOA!!!BÀ BỊ SAO VẬY. NÈ. ĐỪNG DỌA TUI CHỨ-nó bắt đầu hét lên. Hoảng quá chẳng biết làm thế nào, nó chạy ra đó nhưng mà có 1 điều nó quên mất rằng…………nó không biết bơi và thế là nó và Hoa cùng chụp ếch cứ ngoi lên rồi lại thụp xuống.
“mệt quá. Anh hai ơi, anh ba ơi, Phong ơi, tên kia cứutôi và Hoa với. tôi không biết bơi. Làm ơn cứu tui với, tui sợ lắm. tui không thở được nữa rồi, phải làm sao đây.”
Nó và Hoa có dấu hiệu sắp ngất đi vì uống quá nhiều nước. may thay, bông nhiên trên bờ có người nhìn thấy vội hét lên
_có ai không????Có người bị chết đuối kìa
Hai anh nó, Phong và hắn đang ngồi uống bia trên bờ. nghe có người nói vội vàng nhìn quoanh tìm nó và Hoa nhưng không thấy thế là Phong và hắn chạy rangoài khơi xa để cứu người.
“là cô hả con Quỷ ngốc kia. Sao không cẩn thận gì hết vậy.. tôi mong không phải là cô mà là một ai đó đấy.”-hắn lo lắng
“cái con nhỏ hậu đậu. sao càng ngày càng giống vậy nhỉ???? Rõ ràng là nói biết bơi mà”-Phong cung lo lắng không kém.
Và thế là Phong cứu Hoa còn hắn cứu nó. Chẳng hiểusao, hắn lại rất lo cho nó ngược lại Phong cũng vậy.
_nè con nhỏ kia. Tỉnh dậy đi. Cô hung hăng lắm mà sao giờ nằm im vậy-hắn laymạnh nó sau khi đã được sơ cứu kịp thời.
_ọc……sụ sụ…đây là thiên đường hay là địa ngục. tôi đã chết chưa- nó nhìn quoanh hỏi
_cô chưa chết. tỉnh lại xem nào cái con nhỏ này. Khôngbiết bơi thì phải chơi ở gần bờ chứ.
_đúng rồi. Hoa…Hoa sao rồi???cậu ấy không sao chứ????- nó vội vàng ngồi dậy.
_đừng lo cho tui. Tui tỉnh rồi. dù sao cũng cảm ơn bà vì đã bất chấp tính mạng để ra cứu tui.-Hoa cười nhìnnó.
_con cô nữa. một người biết bơi mà cũng để bị chuột rút là sao???-Phong giận dữ nói.
_ơ…tui…tui
_Phong kia. Cậu còn la Hoa của tui nữa hả????ủa mà chuột rút là gì vậy????dưới nước mà cũng có chuột nữahả???
“cốp” _ngốc vừa thôi. Dưới nước làm gì có chuột chứ.-hắn đánh nó.
_assssssssss. Đau mà.- nó xoa xoa chỗ bị đánh. Trông đáng yêu cực kì.
_thôi nào. Không cãi nhau nữa. đói bụng rồi lên ăn đi.-hai anh nó nói
_yeyeyeye. Được ăn rồi. vui quá đi.-nó hí hửng kéo Hoa,hắn, Phong đi theo hai anh nó.
Sau khi ăn xong ai nấy đều về phòng chuẩn bị cho chuyến đi chơi tối của mình. Nó mặc một cái váy hồng nhạt, kèm theo đôi giày đế xuồng màu trắng tóc thả…nhìn hết sẩy luôn.
_w0a. bà trông dễ thương quá à. Chả bù cho tui. Hichic-Hoa thút thít
_hihi. Bà mặc đồ cũng dễ thương lắm mà. À mà không được.-nó lắc đầu rồi chạy lại vali kiếm gì đó. Mộtlát sau nó lôi ra một chiếc váy màu kem trông rất dễ thương.
_này. Lại đây mặc cái này vào. Nhanh lên-nó hối Hoa
_ơ…..cái gì thế này. Tui không mặc đâu. Ngắn quá à.-Hoa nũng nịu
_không mặc cũng phải mặc.nhanh lên xem nào-nó kéo Hoa vào phòng, một lát sauHoa bước ra với dáng vẻ kì kì.
_này đi đàng hoàng nào. Bàtrông xinh lắm đấy- nó cười vẻ thích thú.
_thôi mà. Tui không mặc đâu. Trông kì kì sao á.-Hoa vừa nói vừa lấy bộ đồ lúc đầu đi.
_ê. Bỏ cái đó xuống và đi ra ngoài nếu bà không muốn tui nổi giận- nó nghiêm giọng nói
_thôi mà. –Hoa năn nỉ nó
_không thôi gì hết. đi nào-nó cười tươi đẩy Hoa ra khỏi phòng
Sau khi ăn xong ai nấy đều về phòng chuẩn bị cho chuyến đi chơi tối của mình. Nó mặc một cái váy hồng nhạt, kèm theo đôi giày đế xuồng màu trắng tóc thả…nhìn hết sẩy luôn.
_w0a. bà trông dễ thương quá à. Chả bù cho tui. Hichic-Hoa thút thít
_hihi. Bà mặc đồ cũng dễ thương lắm mà. À mà không được.-nó lắc đầu rồi chạy lại vali kiếm gì đó. Mộtlát sau nó lôi ra một chiếc váy màu kem trông rất dễ thương.
_này. Lại đây mặc cái này vào. Nhanh lên-nó hối Hoa
_ơ…..cái gì thế này. Tui không mặc đâu. Ngắn quá à.-Hoa nũng nịu
_không mặc cũng phải mặc.nhanh lên xem nào-nó kéo Hoa vào phòng, một lát sauHoa bước ra với dáng vẻ kì kì.
_này đi đàng hoàng nào. Bàtrông xinh lắm đấy- nó cười vẻ thích thú.
_thôi mà. Tui không mặc đâu. Trông kì kì sao á.-Hoa vừa nói vừa lấy bộ đồ lúc đầu đi.
_ê. Bỏ
cái đó xuống và đi ra ngoài nếu bà không muốn tui nổi giận- nó nghiêm giọng nói
_thôi mà. –Hoa năn nỉ nó
_không thôi gì hết. đi nào-nó cười tươi đẩy Hoa ra khỏi phòng
Vừa bước xuống cái nơi người ta gọi là đại sảnh thì biết bao nhiêu con mắt gentị, căm ghét, ….đều có cả bởi vì nó và Hoa là 2 người rất nổi bật không cần phải trang điểm.
Các anh nó, Phong và hắn cũng rất bất ngờ vì thật sự không nghĩ rằng em gái mình, bạn mình lại xinh như vậy nữa. Ai nấy đều phải ngước nhìn vì sắc đẹp “chim sa cá lặn ấy”
_we…we…mấy anh bị sao vậy???tỉnh lại đi- nó huơ huơ tay trước mặt hai anh nó gọi to
_ơ…ơ…không sao. Tại hôm nay nhóc xinh lắm đấy-anh ba nó cười
_trời. e gái của tụi anh mà. Hehe. Mà không định đi à, sao đứng đó hết vậy.- nó hỏi anh nó
_không đi chứ. Hihi- dứt lời mấy anh nó bước đi 4 đứa nhỏ cũng bước theo sau.
3 chiếc xe trước cổng kháchsạn chạy vụt đi, đủ nhanh để đám người đi bộ nhìn được lướt qua mà thôi. Thoáng chốc cũng đã tới nơi, nhìn bề ngoài thì rất trầm lặng nhưng không biết bên trong sẽ thế nào nhỉ???
6 người bước vào, thấp thoáng đã nghe được tiếngnhạc sập sình thuộc dạng dance mạnh. Đúng là rất sôiđộng rất tuyệt.
_w0a. ở đây đông người quá. Không gian ở đây rất tuyệt-Hoa reo lên
_ờ…đúng đúng. Tuyệt thật đấy-nó vỗ tay.
_thôi. Lại kia ngồi đi mấy đứa. rồi có gì nói chuyện sau. Định đứng ở đây à.-anh hai nó lên tiếng.
Rất đúng với phong cách của hai anh của nó đi tới đâu gái theop tới đó. ủa màkì nha. Lần đầu tiên tới đây sao lại quen được nhiều người quá vậy ta???phải hỏi mới được. cái tò mò củanó lại xuất hiện.
_này!!!chúng ta nhảy đi-Phong hét lên nhìn Hoa, nó và hắn
_tán thành. Tui cũng đang có ý định đó đây-hắn cười
_nhưng mà…tui không biết nhảy đâu-Hoa buồn nói
_cái gì???bà mà không biết nhảy hả???hôm bửa….ưm..ưm…-chưa kịp nói hết câu thì nó đã bị Hoalấy tay che miệng lại làm nó á khẩu luôn.==”
_này!!sao cậu không cho nhỏ đó nói. Bộ có bí mật gì à.-hắn tò mò hỏi Hoa
_haizzz. Này Hoa cậu nhảy rất đẹp mà. Sao lại làm vậy hả???cứ muốn che lại những ưu điểm của mình hả???-Phong bực bội nói
_ơ…tui…tui….-Hoa ngập ngừng
_thôi. Cho bọn anh xin đi. Cãi nhau miết thôi, ai muốnnhảy thì ra kia nhảy không muốn nhảy thì ở lại. không nói về vấn đề này nữa nhé. Stop tại đây nhé.-anh ba nónhảy vào can ngăn.
Thế là Hoa được ở lại ngồi ngắm đám con gái vây quanh 2 anh của nó. Đa số là anh hai nó còn anh ba nóthì vốn dĩ đã lạnh lùng nên chẳng cô nào dám lại gần cả.
Từ trong góc của bar có 1 đám người ngồi chung với 1 người con gái nhìn nhau cười thầm. chỉ 1 vài phút nữa thôi. Tất cả…sẽ tan thành tro bụi thôi. Bọn họ không thể ngờ được rằng họ sắp gặp được……..thần chết.
“tích tắc…tích tắc” _mọi người mau chạp đi trong bar có boom. Mau chạy đi.-có tiếng người hét lên. Bây giờ xung quanh chỉ là 1đống hỗn loạn, mọi người ùa ra, xô đẩy chen lấn nhauđể chạy được ra cửa chính để bảo toàn tính mạng cho chính mình.
_mấy đứa đâu hết rồi….-anh hai nó nhìn xung quanh nhưng không thể nhìn thấy được ai cả.
_bọn nhóc đâu rồi, hay còn mắc kẹt lại bên trong. Chỉ còn vài phút nữa thôi. Bọn nó không ra là chết hết đấy-anh ba nó lo lắng
_anh Ken, anh Key-Hoa và Phong hét lên.
_Hoa,Phong…Yên với Dương đâu-anh ba nó hỏi với giọng lo lắng vì không thấy 2 đứa kia đâu cả
_bọn em không biết nghe tiếng la đó bọn em chạy ra luôn không có để ý
_chết tiệt. bọn nhóc có lẽ bị kẹt ở trong rồi
_vậy chúng ta phải làm sao bây giờ ạ. Chỉ còn 5 phút nữa thôi.-Phong nói
“bốp”chiếc i-phone của anhhai nó rơi xuống đất .vì gọi cho cô em gái không được. hiện bây giờ…trong bar có 1 cố gái cùng 1 đám người đang nhìn nó và hắn đang bị mắc kẹt trong bar cố thoát ra ngoài bằng mọi cách, khói mịt mù
_bọn bay không thoát đượcđâu. Cửa khóa rồi. hahahaha- con nhỏ đó cườilớn
_thì ra là cô, là cô đã làm mấy cái trò bỉ ổi này à-nó hét lên
_ừ. Tôi đó thì sao. Cũng tại cô thôi. Suốt ngày cứ làm tôi phải bận tâm, lúc nào cũng bám lấy anh Dương chứ-con nhỏ thù hằn đáp
_tôi đã nói với cô bao nhiêulần rồi tôi và hắn không có gì cả cơ mà-nó bực bội
_đủ rồi. tôi không tin lời mấy người. bọn bay mau đưa anh Dương đi. Tao sẽ xử con nhỏ này-con nhỏ ra hiệu cho đám người mặc đồ ves đen đưa Dương đi. Nhưng hắn đã nhanh tay phản kháng lại và cho mỗi người 1 cú đạp rất đẹp
_định bắt tôi à không dễ đâu nhé. Thùy Lâm cô sẽ phải hối hận đấy.-hắn nhìn Thùy Lâm bằng ánh mắt căm hận.
Bỗng nhiên, trong đống hỗn độn đó có tiếng va đậpmạnh vang lên. Đó là âm thanh do 1 tên trong đám người mặc ves đen đó, hắn ta đã dùng gậy đánh lén Dương sau lưng làm cho Dương ngất lịm đi. Sau đó, bọn chúng nhanh nhẹn đưaDương đi để lại nó và Thùy Lâm.
“1”…
“2”…
“3”….
3 giây trôi qua nhưng nó và nhỏ Thùy Lâm vẫn không có động tĩnh gì.
10) Dường như không chịu nổi được sự yên tĩnh đến rợn người đó nó chợt lên tiếng.
_cô muốn gì???cô đang làmtrò gì vậy???
_tôi á. Tôi chỉ muốn trả thù cô thôi. Tại cô mà tôi mất tất cả và đặc biệt là anh Dương
_tôi đã nói với cô bao nhiêulần rồi. tôi và Dương khôngcó gì cả chỉ là bạn đơn thuần mà thôi.- nó giải thích
_im đi. Tôi không tin cô đâu. Tất cả chỉ là ngụy biện mà thôi
Nó cảm thấy bây giờ nó có nói gì đi nữa thì Thùy Lâm vẫn không tin nó nên nó đành phải từ từ.
_thôi được rồi. cô muốn trả thù tôi chứ gì. Tôi sẽ cho cô làm những gì cô muốn nhưng cô phải gỡ bom để nơi này không có chuyện gìxảy ra.
_làm sao tôi dám đảm bảo rằng cô sẽ giữ lời chứ. Sẽ không có chuyện đó đâu. Nếu hôm nay tôi chết thì côcũng phải chết.
_tôi sẽ giữ lời. cô nên gỡ bom đi trước khi quá muộnđấy.-nó cười 1 nụ cười con hơn cả chữ “đểu”
Suy nghĩ 1 hồi nhỏ Thùy Lâm lên tiếng _thôi được rồi. tôi sẽ gỡ bom. Và cô phải giữ lời hứa. Nó gật đầu nhìn Thùy Lâm. Cô ta lôi từ trong túi ra 1 cái gì đó và tiến lại chỗ quả bom. Chỉ còn 1 phút, cô ta từ từ cắt sợi dây màu đỏ (tác giả hùi giờ không biết cách gỡ bom nên đành ghi lụi. nếu sai sót mong mọi người lượng tình mà tha thứ.) sauđó quả bom không hoạt động nữa. nó thở phào nhẹnhõm rồi kiếm cái dt nhắn tin cho anh hai. Bất chợt, Thùy Lâm chạy tới chỗ nó giựt lấy cái đt rồi hét lên
_MÀY MUỐN GỌI AI ĐẾN CỨUMÀY À
_không có. Đưa lại đt cho tôi. Tôi chỉ nhắn tin nói cho anh hai bít rằng quả bom đã được tháo thôi mà.
_tao không tin. Nếu mày giở trò thì mày sẽ chết đấy
_tôi không làm vậy đâu. Tôihứa là làm. Cô cứ đứng xemtôi nhắn cho anh hai cũng được.-nó giựt lại đt từ tay Thùy Lâm. Nó bấm bấm gì đó rồi gửi cho hai nó.
_xong rồi đấy. có cần kiểm ra tin nhắn luôn không-mặtnó nhăn nhó
_thôi khỏi-nhỏ Thùy Lâm giựt cái đt rồi cất vào túi.
_bây giờ cô muốn gì????-nóhỏi
_mày phải đi với tao.-vừa dứt câu nhỏ Thùy Lâm cầm chặt tay nó kéo đi
===========================================
Ở bên ngoài, điện thoại của Phong reo lên. Phong mở ra thì thấy tin nhắn của nó gửi.
_A. Quỷ ngố gửi nè.
Nghe Phong nói cả đám xúm lại xem tin nhắn của nó. Nguyên văn tin nhắn của nó được ghi thế này.
“bôm đã đc tháo. Dương vàtui không sao. Đừng lo. Chỉ có phi vụ đặc biệt cần giải quyết thôi. Mọi người đừnglo nhé. Pp”
_vậy là bom được gỡ. Dương và Yên không sao. Thế thì tốt quá rồi còn gì nữa.-Hoa reo lên
_nhưng phi vụ đặc biệt là phi vụ gì chứ???-Phong tò mò hỏi.
_chắc không sao đâu. Mọi người đừng lo nhé.-Hoa an ủi vì thấy Yên không sao riêng 2 anh của nó nãy giờ vẫn im lặng vì tò mò về chuyện phi vụ đặc biệt giống Phong. Nhưng cũng đành pó tay thế là 4 người rủ nhau về lại khách sạn chờ 2 người kia về.
===========================================
Nó theo Thùy Lâm lên chiếcxe hơi màu đen mà nó không biết chiếc xe đó sẽ đưa nó đi đâu, chiếc xe đó chở nó và Thùy Lâm có 1 sựyên lặng đến rợn người pha trộn vào bóng đêm. Lúc này nó không còn cảm thấy sợ bóng tối nữa mà thay vào đó là sự tò mò về con người của nhỏ đang ngồi cạnh nó. Như không thể im lặng được nữa nó đành phải chủ động phá tan bầu không khí ngột ngạt ấy.
_này!!! Chúng ta sẽ đi đâu???? Dương đâu. Các người làm gì cậu ấy rồi
_im đi. Anh dương không có sao đâu mày đừng có lo. Chỉ là ngất đi chờ tôi về chăm sóc thôi- trong màn đêm nhưng đủ để thấy nhỏnày đang rất chi là hiểm
_cô nói thế mà được à. Dương có thù oán gì với cô,tôi đây này tôi mới là người khiến cô phải ghét cơ mà. Mau thả Dương đi đi.-nó lạnh lùng nói
_mày có tư cách gì??? Mày có quyền gì chứ. Mày chẳngbao giờ có được cái quyền đó đâu. Ngậm miệng lại và ngồi yên đó chờ chết đi. Ngày này năm sau sẽ là ngày đám giỗ của mày đấy
Không khí lại trở nên im ắng, nhìn ra cửa sổ nó chỉ thấy toàn là cây 2 bên đường. lúc nãy mải cãi nhau với Thùy Lâm nên nó quên mất chú ý đến xung quanh bây giờ nó thực sự cảm thấy sợ. nó sợ sẽ không thể thoát khỏi cái bóng đêm này. Nó ghét phải nhìn thấy màu đen của bóng tối. có khi nào ngày nó chết cũng là chết trong bóng đêm này không????