KenhGiaiTriAz.Wap.Sh
Wapste Tiện Ích Giải Trí
HOMETruyệnGAME
Bộ sách: ĐẠO GIA KINH
TẢI 200 E-BOOK SÁCH THUỐC NAM BẮC ĐÔNG Y GIA TRUYỀN
Truyện Tình Yêu
Đọc truyện » Định mệnh nghiệt ngã
Phần 8
9
Khi về tới nhà, tôi vẫn chôn chặt mình trong *ng. Sáng dậy tôi thấy người mệt mõi, ê ẩm, giọng khàn khàn, trán nóng bưng, đầu choáng váng. Tôi bị đau !
Cô ba lên *ng và chăm sóc cho tôi. Thằng nhóc V.A thì chạy lên nói :
- Chiều nay em viết giấy xinphép cho chị nghĩ nha
- ùhm - tôi trả lời mệt mõi
- 2 ngày đi, chứ nó mà bệnh thì hok biết khi nào mới khỏi - Cô ba lên tiếng
- dạ - nói rồi thằng V.A chạyphóng xuống nhà
Thật sự tôi mệt mõi lắm, tôi cũng hok muốn đi học vì hok muốn thấy vẻ mặt buồn bã của thằng Trường, tôi làm sao đây? sao tôi lại bệnh lúc này, đau đầu quá, đầu tôi muốn nổ tung quá>.<. Đến trưa thằng V.A đi học, có lẽ hôm nay có nhiềuchuyện lắm ! nhưng tôi hokđi học đc. Bỗng điện thoại tôi reo lên :
" alo "
- gì Tuấn?
- sao hok đi học?
- đau
- nghe thằng V.A nói đau nặng àh?
- chắc vậy
- giọng khàn quá, chắc mệt lắm ha?
- ùh, mệt lắm
- có mẹ mày với ông ta ở nhà hok?
- hok có, chỉ có cô Ba
- Vậy để bọn tao qua đó nha
- thôi đi học đi, đừng cúp
- hôm nay lên trường học nội quy j` đó chứ thầy cô đitập huấn chưa về
- ùhm qua đi, nhưng đừng cho..
Tôi chưa nói hết câu thằng Tuấn nó đã cúp máy rồi ! Họ đúng là bạn tôi. Tôi vui lắm, vậy là tôi hok buồn nữa rồi ! Cô Ba nói lớn :
- Na ơi bạn con đến kìa
- dạ kêu bọn nó lên đây ạh
Chưa nói hết câu, cả đám c8, đám ở sg về, thằng Hiếu, Tuấn, Dạ Thảo, Kiều đã nhảy xổm vào *ng tôi rồi. Tôi đưa mắt tìm kiếm, nhưng hok thấy. Tự dưng thằng Tuấn nói lớn :
- Sáu, lên đây, đứng dưới đó làm tượng àh?
- ùhm đang lên - nghe giọng thằng T nhỏ và nhẹ
Nói rồi tôi thấy nó lên *ng tôi, vì đau nên pha vào nước da trắng của tôi là 2 má nó cứ hồng hông đỏ, mặt thì nóng bừng ! Con D Thảo lại và hỏi :
- sao ra nông nỗi này?
- hỏi V.A
- Ê ! MÀY LÀM GÌ CHỊ MÀY MÀ NÓ GIỜ NẰM BẸP DZẬY NÈ? - Cả đám xông vào thằng nhóc hét lên mà tội
- thì tối qua 2 chị em đi dạođến 10h mới dzề chứ sao?
- TRỜI !!!!!
- trời gì, nói nhỏ nhỏ thôi - tôi lên tiếng, cổ họng đau rát
Cô ba lên và cười hỏi bọn nó :
- các cháu ăn gì uống gì hok?
- có ạh, 1 *a trái cây max nhá, hehe - thằng Cường láu tháu nhất
- cô đem nước trái cây lên cho bọn nó luôn ạh - tôi ngẩng cổ lên nói theo
- cô biết rồi, cháu nghỉ đi, coi chừng đau hơn nữa thì mệt đó - cô vừa nói vừa cười nhân hậu
- Ê ! Sáu, sao nãy giờ im dzậy? hay thấy " angle " của đời mày bị đau nên thấy thương hả? - thằng Thành nói
Mấy thằng đập thằng Thành, rồi bỗng nhiên cả đám giữ trong im lặng, tôi và thằng Trường chẳng biết đối diện nhau như thế nào ! Nên tôi liền nói :
- tao xin lỗi, tao đi w.c
- ùh, cần tao đở hok? - con Dạ Thảo lên tiếng
- Thôi mày ngồi đó chơi đi, w.c ngay kia mà, tao đi được
Nói rồi tôi gượng dậy, cả người ê ẩm, đau nhói, xương tuỷ nó như bị liệt rồi! Tôi hok biết làm sao cả, nhưng rồi tôi cũng cố gắng lê thân vào w.c của *ng mình !
__________________________________________________ _________
Về phía thằng Trường...
Tôi thấy thương nhóc HQ quá, nó bị bệnh nặng như vậy, có lẽ nó đơn côi quá, tội nó thật ! Nhìn mặt mày nó trắng bệch, mệt mõi lắmđấy. Nhìn theo dáng con nhóc vào w.c. Tôi liền nói với bọn kia :
- tao về trước, tụi mày ở lạiđi nha
- đ.m thằng này mày điên àh? - thằng Bon chữi tôi
- điên gì? tao ở đây cản trở đó
- thôi ở lại đi, đừng về
- đúng đó, xíu về với bọn tao
- Thôi, nếu T muốn về thì để T về, đừng ép buộc người ta nữa, tôi cảm ơn vì T đến thăm tôi - Con nhóc đó xuất hiện khi nào tôi hok biết
Cả đám sửng sờ, mắt con nhóc càng nhìn tôi sắc lạnh hơn ! Tôi sợ ánh mắt ấy, ánh mắt ấy có sức hút mãnh liệt. Thằng Tuấn liền phá tan bầu không khí căng thẳng :
- 2 tụi mày bị khùng àh? con kia nằm xuống giường đi, còn thằng Sáu ngồi yên, đi về đừng nhìn mặt bọn này - mặt nó hơi khó chịu
- đúng đó
- tụi mày bị sao vậy?
Cả đám lao nhao, tôi ngồi yên, hok nói gì nữa !
- A ! Hình ai đẹp trai dzậy D? - thằng Zin vừa chỉ vào màn hình laptop của con nhóc HQ và kêu lên
- đâu? đâu - cả đám xồm lại
" RẦM " ! nhỏ chạy nhanh lại và gấp mạnh cái laptop lại !
- ai cho mày vào cái đó? - nó rít lên từng tiếng
- tao tò mò thôi mà, xin lỗi - thằng Zin nói
- hok sao, đừng *ng vào và đừng gợi lên niềm đau cho tao, tao xin mày - nhỏ nói với giọng rất buồn
Tôi kịp nhìn thấy người trong những bức hình đó, người đó rất đẹp trai, có 2 má lúm, 1 răng khểnh thấy rõ khi cười, và có 1 tấm là con nhóc HQ ôm người đó và cười rất đẹp nữa ! Tôi ngờ ngợ, hình như đây là Đỏ, người mà làm nhỏ đau đớn rất nhiều. Bỗng thằng Tuấn lên tiếng :
- đã là bạn bè thì mày đừnggiấu chuyện gì, nói ra hết điD
- nói? tao hok có thói quen đó, mày muốn thì kể đi
- vậy tao nói đó
Nói rồi thằng Tuấn quay qua chổ bọn tôi :
- tụi mày muốn biết người trong hình là ai hok?
- ai???
- thằng Đỏ, mối tình đầu của con D, là người đầu tiêncon D thích luôn
- Thiệt hả? - cả đám há hốc,ngạc nhiên
- ùhm, vì thằng đó mà bây giờ con D mới như vậy đó
- chứ lúc tr'c nó là con người như thế nào?
- là một con bé lí lắc, dễ thương theo kiểu ngoan hiền, hok quậy phá, hok lạnh lùng, cười
hoài thôi - Nó nói với giọng tiếc nuối
- THÔI ! ĐỪNG NÓI NỮA - con nhỏ HQ hét lên
- mọi người đi về đi, tôi cần yên tĩnh
- nhưng mà....
- đi về hết đi - nhóc HQ khó chịu
- vậy có gì tối bọn tao qua nha, ráng mà khoẻ lại còn đi chơi với tụi tao - thằng Tin lên tiếng
- ùhm, về đi - nó ngẫng đầulên và rồi vơ cái mền trùm qua đầu.
Nói rồi cả đám chúng tôi đi về, thì thằng Tuấn kéo tay tôi lại và nói :
- mày ở lại 1 xíu, bọn tao ở dưới nhà đợi, nó cần mày
- ùhm - tôi đồng ý và ở lại
Con nhóc HQ chưa biết tôi ởlại thì phải ! Tôi lên tiếng :
- D mệt lắm hả?
- sao chưa về đi? tôi đã nói tôi cần yên tĩnh - nhỏ gắt lên
- chẳng lẽ D chưa quên đc người ta hay sao?
- kệ tôi
- đừng buồn nữa, cứ nói với T
- tôi hok thích nói
Nhỏ nhìn tôi, một chút bối rối hiện rõ trong ánh mắt của nhỏ khi tôi cười ! Tôi liền nói với nó :
- D cứ coi T như một người bạn thân, cứ nói hết trong lòng, đừng như thế, hok thìbuồn lắm đó !
- hok cần T quan tâm
- sao D lạnh lùng với T như vậy?
- tôi quen rồi
- chẳng lẽ trong D thì T hokcó 1 chổ đứng sao?
- tôi hok biết
trong phút chốc 2 chúng tôingượng ngùng nhìn nhau. Bất chợt nhỏ nói :
- T về đi, tôi hok cần ai bên cạnh lúc này
- ùhm vậy T về nha
- bye
Tôi bước xuống bậc thang nhà nhỏ, mà sao nặng nề quá...
- Ê ! Sáu sao rồi mày? - thằng Tuấn chạy lại hỏi
- nó kêu tao về, nó vẫn lạnh lùng với tao lắm, vậy mà mày nói nó cần tao? - Tôi nói với khuôn mặt buồn
- tao thấy mắt nó " nói " lên điều đó thôi - nó trả lời phớt lờ
- Sáu nhà ta thất tình rồi
- tao nói rồi, con nhỏ đó kua hok dễ đâu
- chị tao mà, phải cao giá chứ
- cao trước giờ rồi
- haha
Cả đám lao nhao lên, bọn nó cố gắng làm để tôi vui nhưng lòng tôi nào có nghelời? Tim tôi cứ quặn thắt mỗi lần nghe nhỏ nói, thấy nhỏ nhìn mình ! Sao nhỏ lạilạnh lùng với tôi thế chứ??
__________________________________________________ ________________
Về phía con D thì.....
Trông thằng Trường tội quá, tôi hình như thương nó rồi, nhưng tôi hok muốnvì nó có quá nhiều điểm tương đồng với thằng Đỏ mà tôi thg nó, tôi hok muốn nó là cái bóng của thằng Đỏ ! Thực chất lòng tôi hok hề muốn lạnh lùng với nó tý nào ! Trải qua 2 ngày ở nhà, tôi đã khoẻ hẳn và chuẩn bị đi học thì :
" alo "
- D hả? - hình như giọng con Oanh ở lớp
- ùhm sao biết số mà gọi?
- thằng Trường bị bắt xe rồi, đến chở nó cái - nhỏ nói tiếp
- hả? - tôi ngạc nhiên
- chẳng lẽ ba mẹ nó hok xinđc cho nó??
- D nghĩ sao vậy? nhà nó bình thường chứ đâu đc như nhà D - con Oanh nói nhẹ
- nhưng đang ở đâu? nó chở Oanh đi học nữa hả?
- đang ở ngã ba cây bàng, ùh nó chở cả Oanh đi học
- okie, chờ D với V.A đến chở nhé
- cảm ơn nha, hihi, có cả V.Anữa - giọng nhỏ hí hững hẳn lên
Tôi biết thừa là nhỏ Oanh thích thằng V.A em tôi lắm. Nhưng tôi hok thích can thiệp vào đời tư của thằng nhóc. Nhưng tôi phải tìm bồ cho thằng nhóc đó, hok thì nó lẽo đẽo theo chị nó hoài. Nghĩ thì tôi xém nữa quên đi chở thằng Trường và con Oanh :
- V. A, đi đây với chị
- đi đâu hả chị?
- lấy xe ba em đi với chị xuống đây cái
- dạ - thằng nhóc đang chơigame, nên mặt hơi khó chịu
Tới chổ ngã 3 cây bàng thì tôi thấy thằng Trường và con Oanh ngồi đó :
- Duyênnnnnnnnnnnn ! ở chổ này nè - nhỏ Oanh hét tướng lên
- chị ! sao lại tới đây? - lúc này thằng V.A khó chịu hỏi tôi
- chị xl mà, tại vì thằng Trường chở con Oanh đi học mà bị bắt xe nên chị mới nhờ em đó chứ - tôi nói rồi khuyến mãi cho nó 1 nụ cười
- hừ ! bực mình, vậy em phải chở nó sao??
- thôi mà, đừng bực mình nữa mà, chị thương, dù saocho nó 1 cơ hội chứ nhóc - tôi nói khểnh
- Đc rồi bà chị yêu quái của tôi ạh - nó trả lời một cách" điên " lắm rùi
Nói đã rồi tôi với thằng V.A lại chổ của bọn nó :
- Có đi hok lên xe của tôi nhanh lên - thằng nhóc V.A lên tiếng với con Oanh
- cảm ơn V.A nha - con Oanh giả bộ lẽn bẽn trèo lên xe của thằng V.A
- phiền quá đi mất - tôi thật buồn cười với giọng điệu của thằng V.A lúc này
Rồi đến phiên tôi đối diện với thằng TRường :
- T tưởng D sẽ hok đến
- Khi nào tôi kêu T cũng đến chẳng lẽ 1 lần T gặp khó khăn tôi hok giúp đc?
- Cảm ơn D
- đáng lẽ thằng nhóc em tôichở T, nhưng vì con Oanh nên tôi mới chở T, mệt thiệt
- Vậy thôi T hok làm phiền D nữa, D đi về đi - nó nói với giọng giận
- giận mất đẹp đó
- kệ T, nói những lời đó mà D cũng nói, nếu hok có lòngthì đừng tới
- haha - Tôi cười lên
Thằng Trường nhìn tôi ngây ra rồi nói :
- sao D lại cười?
- tôi thấy mặt T buồn cười quá chứ sao?
- T ước gì T sẽ làm D mãi cười như vậy
- lôi thôi quá, có lên xe hok? - Tôi lấy lại gương mặt lạnh lùng rồi nhường tay lái cho nó
- lên nè, đừng cứ giữ khư khư khuôn mặt đó
Nói rồi, nó trèo lên xe và chạy lên quán bà Tím, nhưng hok may cho tôi là cả đám bạn nó hôm nay " nỗi hứng " lên sớm vậy hokbiết nữa, hix hix, tôi đang nghĩ sợ bọn nó chọc đây ! Vừa đến nơi thì :
- àh ha ! đẹp đôi chưa?
- tao chộp đc 1 tấm hình rồinè
- tao làm phó nháy lợi hại hơn mày nữa nè - thằng Zin nói rồi nó giơ điện thoạikhoe những tấm mà có lẽ nó chụp đc thằng T chở tôi.
-
IM HẾT ! BỌN MÀY PHIỀN QUÁ ĐI - mặt con nhóc HQ đỏ bừng
Nói rồi nó giật phăng chìa khoá xe ở tay tôi rồi nó phóng xe đi, nhưng không hướng xuống trường mà điđâu đó. Có lẽ xíu nữa nó sẽ xuống trường. Còn bọn kia thì lắc đầu khó hiểu, vì chẳng đứa nào dám lên tiếng khi nó tức. Nghĩ xong thì chúng tôi xuống trường.Nhưng còn 15p nữa vào học mà giờ này không thấymặt mũi nó đâu hết :
- Ê ! tụi mày thấy con D lên chưa? - thằng Tuấn chạy từdãy bên kia qua
- Bọn tao đang coi nè
- Không thấy đứa nào cũng" một lòng hướng về cánh cỗng " kia àh?
- Chẳng thấy nó chạy ngang qua chứ nói gì vào trường
- Không biêt nó đâu rồi - thằng Tuấn vừa gãi đầu vừa nói
- Tuấn ơi - con bé đen đen gọi thằng Tuấn
- cái gì?
- có thằng nào gữi giấy xin phép cho con D nè - nó chìatờ giấy XP ra
- GIẤY XIN PHÉP ???? - Cả đám ngạc nhiên
- trước giờ nó nghĩ chưa bao giờ viết giấy xin phép, mà càng hok bao giờ đưa cho người khác gữi - Con thảo nói giọng ngờ ngợ
- Đúng đó, chữ này không phải chữ của nó, chữ kí của phụ huynh thì không biết của ai - thằng Tuấn lại nói giọng nghi ngờ
- Tao có linh tính không hay rồi - thằng Minh bây giờ mới lên tiếng
- Thôi ! cúp tiết 1 đã, thằng nào đi thì đi không thì ở lại,con Thảo đi hok? - thằng Tuấn hỏi
- đi thì đi hết, bạn bè mà, có gì thì còn có lực lượng
- okie, nhưng thằng Rin vớiV.A ở lại
- sao bọn tao lại ở lại?? - 2 thằng hét lên
- 2 tụi mày bị ông thầy Thắng " me " rồi, còn đòi đi nữa àh? ngoan xíu đi
- đúng đó, thằng V.A mà trốn về con D nó cạo đầu - thằng Cường thêm vào
- thôi đc rồi, nhưng nhớ là có chuyện gì nt vào đt cho tao để tao biết nha
- biết rồi, đi tụi bây
Nói rồi bọn tôi chia 2 tốp để tránh sự chú ý của thầy cô, ông thầy Hiền phó ban nề nếp cứ nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Cuối cùng thìcả đám cũng yên vị ở ngoàiquán 62 :
- Nó đi đâu vậy hok biết nữa??
- Thấy nóng ruột
- Gọi điện - con Thảo thốt lên
- Con này đôi khi nói đc 1 câu đc phết
" số máy quý khách vừa gọihiện không liên lạc được "
- tụi mày gọi thử xem, tao gọi thì không liên lạc được - tôi lên tiếng
- bọn tao cũng vậy - nói rồi bọn nó giơ điện thoại ra
- Tuấn ! mày có gây lộn với bọn nào hok?? - con Dạ Thảo hỏi
- không có
- còn nó bữa nay có gây vớiai hok?
- không mà, nhưng tao cũng hok rõ
Cả đám thở dài, không biết sao lòng tôi nóng ruột như vậy ! Con nhóc đó có chuyện gì sao? Bỗng :
- Ê ! Sáu ! - thằng Tuấn nó nói
- gì?
- mày có gây lộn với bọn nào hok?
- nhưng sao?
- vì chỉ mày là bồ nó, ai cũng biết, mày mà gây lộn thì nó dễ bị liên luỵ
- đúng đo
- có gây với ai hok Sáu?
- để tao xem
Ngay lúc đó điện thoại tôi reo lên, hiển thị số của con nhóc HQ, tôi bất ngờ vì người nó gọi đầu tiên luôn là thằng Tuấn chứ không phải tôi ! Tôi liền mở loa lớn và ra hiệu cho mọi người lại nghe :
" alo "
- Mày là Sáu xạo??
- đây là đt của con D, mày là ai?
- cũng biết àh?
- đ.m mày là ai?
- mày nhớ mày gây với bọnnào chứ?
- tụi mày là....
- mày cũng thông minh nhỉ?
- bọn Hồng Bàng đây?
- mày làm gì với con D?
- haha
- thằng chó, tao cấm mày làm gì với con D
- nhưng nó dễ thương quá àh
Thằng Tuấn nghe được, nó điên tiết giựt điện thoại củatôi và nói :
- cha mày, mày là thằng l` nào? Bọn Hồng Bàng phải hok?
- A ! anh Tuấn pro ND đây hả?
- * mẹ, thằng chó Bo
- ô ! cũng biết tao àh?
- mày muốn gì?
- đến nhà kho số 3 gần Sân Vận động sẽ rõ, haha
Nói rồi bọn nó cúp máy, thằng Tuấn mặt nóng bừng, còn tôi thì thật sự hoảng loạn và lo cho nó. Con Dạ Thảo thì như sắp khóc, nó lại nắm cổ áo thằng Tuấn nói :
- thì ra mày với thằng Sáu gây sự với bọn Hồng Bàng, vậy mà nói là hok? 2 thằng chó
- đúng ! con D mà bị sao thìtụi mày đừng ở đây nữa - bọn kia cũng nói trong tức tối
- ngồi đây trách bọn nó thì giải quyết đc gì? ra nhà khosố 3 nhanh - thằng Hiếu quát lên
Sau đó bọn tôi đi xuống nhà kho số 3. Nhìn qua khe cửa, đứa nào cũng há mồm vì :
" Đ.M BỌN CHÓ "
- " bốp "
" rắc "
Bọn nó cứ thế cầm cây phang vào người con D hokthương tiếc, tát cho máu miệng nó chảy ra ròng ròng, vì nó bị trói nên nó hok làm gì đc. Tôi chợt nghe thấy thằng Linh " sẹo" cầm đầu bên Hồng Bàng nói :
- Dễ thương lắm cô bé, không hổ danh là " đại đại tiểu thư " của PVĐ
- Biến - con nhóc đó hok hềsợ hãi
- chắc thằng Sáu xạo với thằng Tuấn gần đến nơi cứu cô bé rồi
Vừa nghe nó nói, cả đám 8 thằng con trai và thêm con Dạ Thảo nữa là 9 đứa đạp cửa vào thì.....
" bộp " bộp " bộp "
- đúng là bạn tốt, bồ tốt mà
- thằng Linh kia, mày muốngì? thả bạn tao ra - thằng Tuấn hét lớn
- Thôi nhường bồ mày lại cho tao đi Sáu
" ha ha " - cả đồng bọn của bọn nó cười tôi
Tức quá ! tôi liều chết xông lên trước, sau đó bọn trongđám tôi cũng như bên bọn kia đều xông lên ! Tôi cứ đèđầu thằng Linh " sẹo " đánh, vì biết là nó hok biết đánh lộn, chỉ ra lệnh cho bọn đàn em. Còn con Dạ Thảo có nhiệm vụ cởi trói cho con nhóc HQ. Nhưng tình thế lúc này thật không may với chúng tôi, vì bọn nó có quá nhiều người. Bỗng :
" bốp "
- A ! - tôi la lên 1 tiếng vì đau quá, bọn nó đánh lén
Tôi bò dây, vừa lúc đó
:
" choang "
Cái gạt tàn vỡ toang vì con nhóc HQ đập lên đầu thằng Linh " sẹo ". Nó la lên :
- Trường, Tin chạy đi, coi chừng !!!!!!!! - nó hét lên vàchạy ra phía tôi và thằng Tin
- Duyên !!!!!!!! - con Dạ Thảo thất thanh kêu lớn
Nó đỡ cú ra đòn của thằng kia cho tôi với thằng Tin, rồi quỵu xuống, lúc đó tức quá tôi liền đánh bọn nó không biết trời mây là gì, cũng như mấy thằng bên tôi, thằng Tuấn cũng thế !
Một lúc sau bên bọn thằng Linh đỡ đồng bọn dậy và chạy. Cả đám chúng tôi không ai bị thương tích nặng, chỉ sơ sơ. Bỗng nhớ đến con nhóc HQ :
- Duyên, mày bị sao hok? - thằng Tuấn lại đở con nhóc.
- Tụi mày không sao là tốt rồi
Nhìn nó lúc này tàn tạ và tôi thương nó lắm, nhưng tôi hok thể tiếp xúc với nó được. Bỗng thằng Tin kéo tôi lại và nó nói trước :
- D, sao mày ngu vậy? sao lại đỡ cho bọn tao ? lỡ màycó chuyện gì thì sao ? hả D?
- D có sao hok ? - tôi tiếp lời nhưng cũng hok biết nóigì hơn ngoài câu đó
- 2 người không sao là đc rồi mà - nhỏ nói với giọng yếu ớt
Vừa nói xong thì máu ở miệng nhỏ chảy ra và nhỏ ngất đi ! Lúc đó tôi lo quá liền chạy lại gạt tay thằng Tuấn và bế nhỏ ra xe của mấy đứa chờ sẳn để chở nhỏ đi bệnh viên. Tới bệnh viện nhỏ nằm trong *ng hồi sức cấp cứu. Thấy bác sĩra chúng tôi vội chạy lại hỏi:
- BS ơi ! nó có bị sao hok? nghiêm trọng hok?
- BS ơi ! cháu xin bác đừng để nó bị sao - con Thảo nói trong giọng nghèn nghẹn
Bác im lặng một hồi lâu rồi trả lời :
- Nó đã bị bệnh tim gần giai đoạn cuối rồi, vừa mới bị chấn thương mạnh, sao các cháu để nó bị chấn động mạnh nữa ! Bác e.... THôi các cháu gọi điện cho người nhà lên nhanh đi
Chúng tôi chưa kịp nói gì thì ông ấy đi vào trong với vẻ mặt rất lo lắng cho con nhóc đó, giống như con nhóc đó đã quen thuộc với ông ấy rồi.
- BỆNH TIM??? - cả đám ngạc nhiên và chính tôi cũng ngạc nhiên hok kém
Tôi chỉ thấy thằng Tuấn ngồi yên. Chắc rằng nó đã biết trước, nhưng tại sao con nhóc đó giấu làm gì? giờ cả đám thấy thương cho nó quá. Bỗng :
- Chị tao đâu? chị tao sao rồi? chị tao đâu? sao tụi mày đứa nào cũng máu metùm lum vậy? trời ơi chị tao đâu? - thằng V.A hớt hoảng chạy vào
- Con D đâu? tụi mày sao vậy? nó đâu rồi - đến thằngTin thốt lên
Cả đám đứa nào cũng im lặng, cúi đầu xuống ! Lúc đó thằng V.A rút đt ra gọi cho ba mẹ con nhóc. Lúc sau thì 2 người đó tới :
- Tuấn ! Thảo ! bé na nhà côlàm sao?? làm sao???
- bọn cháu xin lỗi,tại bọn cháu - con Thảo nấc lên
" Ai là người nhà của bệnh nhân B.Đ.M.Duyên? "
- Tôi đây, con tôi có sao hokbác Sĩ? - mẹ con nhóc HQ hớt hoảng
- Chị Long àh? con bé hiện đang hôn mê, có biểu hiện phù não, chúng tôi đang theo dõi, mong chị bình tĩnh - Cô BÁc sĩ đó ra nói
- Không ! con tôi hok bị saohết, xin các bác sĩ hết lòng -nói rồi bà quỵu xuống đất
- Mong các bác sĩ cứu giúp cháu - người đàn ông kia lên tiếng, hok giấu nỗi sự lolắng
Nói rồi, 2 ông bà quay lại ghế ngồi, mẹ nhỏ thì khôngngừng khóc, còn người đànông kia thì vẻ mặt rất lo sợ.Bà kêu thằng Tuấn lại và hỏi :
- nó lại gây sự đánh nhau sao?
- không có ạh, bọn kia nó kêu vì Na nó đẹp nên bọn nó bắt ở nhà kho gần SVĐ đó cô
- rồi sao nữa?
- bọn cháu đến cứu, rồi nó bị vậy, bọn cháu xin lỗi - thằng Tuấn nói với giọng sắp khóc
- Các cháu không có lỗi, cảm ơn các cháu đến kịp không thì.... - nói đến đó bàoà khóc lên
Thật ra chúng tôi giấu để bà khỏi phải lo lắng, nhưngchúng tôi hok biết phải làmsao cả. Giờ nếu như con nhóc đó có mệnh hệ gì thì tôi biết làm sao đây? tôi thương nó lắm ! Trời ơi !
- Ê ! tụi mày ! giờ về rồi tối tập trung vào bệnh viện coitình hình nó sao
- ĐT nó nè
- đưa cho thằng V.A
- ùhm, tối 6h30 ở nhà tao nha - thằng Tuấn lên tiếng
- ok?
Rồi tôi với thằng Tuấn quayqua thằng V.A động viên nó:
- mày đừng lo, chị mày không sao đâu
- tao sợ
- thôi mà, đừng lo, chị mày là D sắt đá của tụi mình mà
- tối đến sớm
Nói rồi nó đi với dạng thất thểu vào chổ ba mẹ nó, thật sự con nhóc đó nó đã thuần hoá đc thằng V.A. Tôi thấy buồn cũng sợ nếu nhóc đó có chuyện gì.....
- Thương con D quá mày ơi- thằng Tuấn thốt lên
- tao cũng thế mày àh - chỉ có đi với thằng Tuấn tôi mới nói thật lòng mình
- Mong ông trời đừng ác với nó
- giờ mới có 4h30, tao chưamuốn về - tôi nói
- đi ăn với tao đi
- ùhm, đi ăn gì?
- ở đâu cũng đc
- nhưng tao hok có tâm trạng
- thôi xuống 81 uống cafe
- đc thôi
2 thằng quay xe lại và xuống 81. Chúng tôi ngồi nói chuyện, tôi nhận ra rằng con D nó quan trọng với thằng Tuấn như thế nào. Cả 2 thằng như 2 thằng điên. Ngồi mặt xị 1 đống dzậy !
Đến tối 6h30, đứa nào cũngcó mặt đầy đủ, thế là bọn tôi liền đi xuống bệnh viện.Vừa tới nơi thì thấy thằng V.A đang ngồi buồn ở ngoàighế đá của bệnh viện :
- Sao ngồi đây?
- con D sao rồi?
- nó tỉnh chưa?
- mày sao vậy?
Bao nhiêu câu hỏi đặt ra mà nó vẫn như người hok hồn vậy. Tôi liền lại hỏi :
- D nó tỉnh chưa? mày nói đi, đừng im lặng làm mọi người sợ
- Bị phù não, yếu tim, mạchđập rất chậm, đang bị hôn mê sâu - nó nói xong, con Thảo nghe thì khóc
- trời ơi - thằng Tin thốt lên
-
KHông phải chứ? - thằng Tuấn thì ngồi bệt xuông ghế
- tao hok tin đâu
- đúng đó, con D là D sắt đá mà
- nó phải tĩnh dậy để còn đi chơi với tụi mình nữa
- D ơi cố lên D ơi
Bọn nó đứa nào cũng nói lên lời ! Nhưng riêng tôi nghe thằng V.A nói, tôi hok nói được lời nào nữa ! Tôi như mất hết sức lực, tôi như đang đứng giữa khôngtrung bao la, không biết bờvực. Tai tôi ù lên ! Bất thần một lúc cả đám chạy vào trong khu hồi sức cấp cứu :
- Giờ mong vào số phận chứ tỉ lệ sống sót của cháu ít lắm
- tôi xin bác sĩ mà, cứu con gái tôi với
- Tôi thấy tội cho cháu quá, vì dễ thương như thế, nhưng sao ra nông nỗi này
- Có thể đây là một giấc ngủ dài
Chúng tôi khựng lại vì những lời nói của bác sĩ vớimẹ nhỏ !
- CON ƠI ! - mẹ nó la lên thất thanh rồi té xuống
Có lẽ bà không chịu được cú sock lớn này. Tôi mong ông trời sẽ thương lấy nó, tôi hok muốn nó bị sao !
Về TRANG CHỦ
Lượt xem:179.
SỔ TAY BÀI THUỐC NAM GIA TRUYỀN. TỪ CÂY NHÀ LÁ VƯỜN- Tác Giả: LÊ VĂN TUYÊN
Bí Mật Tư Duy Triệu Phú
Sách Thuốc Nam Kinh Nghiệm Chữa Bệnh Gia Truyền
Khám Phá Bí Mật Ngữ 12 Chòm Sao Trong Tình Yêu
Truyện Tình Yêu Hay
KHO TÀI LIỆU SÁCH THUỐC NAM ĐÔNG Y CŨ QUÝ
THÔNG TIN
ADMIN:Thông Tin Bản Quyền: LÊ VĂN TUYÊN- Sinh năm 1988- KHU ĐÔ THỊ GIẢI TRÍ CAO CẤP MỚI:- Xóm 10- Thôn Văn Quang- Xã Nghĩa Hương- Huyện Quốc Oai- Hà Tây- Hà Nội- VIỆT NAM
SĐT: 0336631403
SĐT: 0929668648

.Liên Hệ FACEBOOK:LÊ VĂN TUYÊN
Về TRANG CHỦ
Copyright 2014 © kenhGiaiTriAz.Wap.Sh

Duck hunt